Hứa Thanh Du về đến phòng liền muốn đi ngủ, kết quả cô vừa nằm xuống đèn đều đã tắt, điện thoại lại vang lên lần nữa.
Lần này là ai gọi tới Hứa Thanh Du đã biết rất rõ, cô nhanh chóng cầm đem điện thoại lên.
Quả nhiên trên đó hiển thị chính là tên của Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du biết Ninh Tôn vì sao lại gọi điện thoại tới, cô bắt điện thoại lên, “Anh bên kia làm xong rồi?”
Ninh Tôn ừ một tiếng, “Vừa mới làm xong, anh vừa mới nhìn thấy tin tức được tung ra, em nhìn thấy chưa, anh xém chút nữa bị làm cho tức chết, đây là cái trò chết tiệt gì?”
Hứa Thanh Du cười một cái, “Em nhìn thấy rồi, quả thật là nói rất bậy, có phải anh chọc phải người nào trong đoàn làm phim không?”
Ninh Tôn mím môi, anh cũng không biết mình chọc phải ai, tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều anh tốt tôi tốt chúng ta đều tốt.
Ai biết những người này ở sau lưng âm thầm làm chuyện gì.
Anh nhìn thấy hình minh hoạ đính kèm trong tin tức, là lúc anh cùng Tô Yên nói chuyện bị người ta chụp lại, khẳng định là ở trong đoàn làm phim cũng bị chụp.
Cho nên anh cũng không hiểu rốt cuộc là ai làm ra những chuyện này.
Chẳng qua là Tô Yên bên kia vừa công khai chuyện tình cảm, chính mình cũng có bạn gái ổn định, người kia tung ra loại tin tức này thật sự không cần thiết.
Tin tức này tung ra cũng có rất nhiều người không quá tin, ban nãy Ninh Tôn xem xong sẵn tiện nhìn một lượt bình luận, phân nửa mọi người đều cảm thấy là tin đồn thất thiệt.
Chỉ từ nội dung tin tức còn có hình ảnh ảnh minh hoạ nhìn thì không có vấn đề gì, chỉ có thể nói quan hệ của Ninh Tôn cùng Tô Yên khá tốt, hoặc là nói bầu không khí quay phim ở đoàn làm phim tương đối không tệ.
Thật sự cố nói hai người có cái gì mờ ám, như vậy có chút gượng ép.
Ninh Tôn bên kia trầm tư một hồi mới chậm rãi nói, “Em nhìn thấy tin tức rồi, đừng hiểu lầm, thật sự không có gì cả.”
Hứa Thanh Du ừ một tiếng, “Yên tâm đi, em không có hiểu lầm, sự tin tưởng em dành cho anh vẫn còn đó.”
Cô nói như thế Ninh Tôn cũng liền thở phào một hơi, thật ra anh gần như có thể đoán được phản ứng của Hứa Thanh Du, nhưng mà nghe được cô chính miệng nói, trong lòng mới có thể triệt để ổn định lại.
Sau đó Ninh Tôn thở dài một hơi, “Cũng không biết có phải gần đây tin tức về anh hơi nhiều, bọn họ lại tuỳ tiện cho anh thêm vài cái, suốt mấy ngày nay không chịu dừng lại.”
Hứa Thanh Du do dự một chút mới nói, “Nếu như không nghiêm trọng lắm, kỳ thật cũng không cần để tâm, đừng để ảnh hưởng tới tâm trạng.”
Ninh Tôn ừ một cái, “Chủ yếu là em bên đó em tin tưởng anh, vậy anh liền cái gì cũng mặc kệ.”
Trong giọng nói của Hứa Thanh Du mang theo ý cười, một chút cũng không bị những tin tức kia ảnh hưởng, “Yên tâm đi, em không phải là người không hiểu lý lẽ, em biết là chuyện thế nào mà.”
Nói xong Hứa Thanh Du lại hỏi anh, “Anh bên kia quay phim xong, trở về ăn một chút gì đi.”
Ninh Tôn nói phải, sau đó còn nói, “Vừa tới khách sạn ngồi xuống, vốn là định kiếm gì đó ăn, kết quả lướt điện thoại một chút, lướt đến cái tin tức đó, đã khiến anh tức no rồi.”
Những người này đồn đoán bậy bạ, cũng không sát với thực tế, thật là không có chút chứng cứ nào ăn nói lung tung.
Hứa Thanh Du có chút buồn ngủ, ngáp một cái, sau đó bảo Ninh Tôn tranh thủ ăn chút gì rồi đi ngủ, bản thân bên này cũng muốn ngủ rồi.
Ninh Tôn ừ ừ hai tiếng, sau đó cũng liền cúp máy.
Hứa Thanh Du thật sự buồn ngủ, cô để điện thoại sang một bên, nhắm mắt lại cũng liền ngủ.
Vốn dĩ hôm nay có rất nhiều chuyện, Hứa Thanh Du còn tưởng chính mình sẽ ngủ không ngon, kết quả cũng không biết là cô dễ dãi hay là thế nào, một giấc liền ngủ thẳng tới khi trời sáng.
Nếu không phải mẹ Ninh tới gọi cô, có thể cô cũng ngủ quên mất.
Một đêm này ngủ thật là ngon, lại không có nằm mơ, cũng không có nửa chừng tỉnh giấc, ngủ rất thoải mái.
Hứa Thanh Du vội vã dậy tắm rửa, mẹ Ninh bên kia đã làm xong đồ ăn sáng, Hứa Thanh Du ăn xong bữa sáng không nói được vài câu liền vội vã đến công ty.
Khi đến công ty, người trong phòng làm việc đến gần hết, Hứa Thanh Du trước tiên đi đến chỗ Quách Châu bên kia, giao bản thảo thiết kế của mình lên, rồi mới trở lại văn phòng.
Sau khi về đến văn phòng Hứa Thanh Du ngồi xuống, cô gái kia lại trượt ghế đến trước mặt cô, “Tôi kể cho cô nghe, tôi nghe ngóng được người hôm qua đứng ở cửa nhìn cô là ai rồi, cô ta tên là Viên Sơ, là nhà thiết kế mới tới của công ty chúng ta, tốt nghiệp cùng một trường với cô Quách, mặc dù danh tiếng không nổi bằng cô Quách, nhưng mà cũng rất có năng lực.”
Hứa Thanh Du đã biết rồi, cô liền ồ một tiếng, giả bộ như mình vừa mới biết, “Là như thế á, tôi mới nói tại sao trong hành lang tuyên truyền ở đại sảnh lầu một lại có hình của cô ta.”
Cô gái chẹp chẹp miệng, nghe nói cũng là người có bối cảnh.
Hứa Thanh Du chau mày một cái, có chút hứng thú, quay đầu nhìn cô gái kia, “Cô ta cũng là đi cửa sau vào?”
Cô gái do dự gật đầu một cái, “Tôi nghe nói là vậy, cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, hình như đệ tử trong tay cô ta cũng chưa nhiều như vậy.”
Hứa Thanh Du cười một cái, chả trách cô ta muốn kéo mình sang đó, một là làm lớn mạnh đội ngũ của chính mình, còn có một cái là có thể có thêm một vài cơ hội tiếp xúc với Tống Kình Vũ, thật là một công đôi chuyện.
Chả trách Hứa Thanh Du lần đầu tiên trông thấy Viên Sơ, còn cảm thấy cô ta là người rất đơn thuần.
Có thể dùng vẻ bề ngoài đánh lừa người khác, nhìn cô ta chính là kiểu ngây thơ ngốc nghếch.
Kết quả không nghĩ tới là một kẻ rất có dã tâm.
Cũng phải thôi, có thể đi cửa sau vào cái công ty này, ai cũng không phải kẻ khờ, bao gồm cả Hứa Thanh Du cô, cô cũng không cảm thấy bản thân là kẻ khờ.
Có thể đi con đường này, đại đa số đều là trải qua một vài chuyện, nhất là vào được một công ty mũi nhọn như thế, không có chút dã tâm nào thì không thể mò vào đây được.
Hứa Thanh Du không cùng cô gái này trò chuyện lâu, bên kia Quách Châu đã đến, cô gái cũng liền trượt ghế trở về lại.
Hứa Thanh Du tiếp tục lấy quyển sách lúc trước Quách Châu cho cô ra xem một lần nữa, cô hai ngày này đã đọc hết tất cả, nhưng mà cô thích cái gì thì đều muốn xem đi xem lại.
Quách Châu tới cũng không vì chuyện khác, chỉ là có một vài người gặp phải vấn đề gì đó không hiểu trong bản thiết kế nên hỏi cô ấy, cô ấy giảng giải cho một chút.
Hứa Thanh Du không có cái gì muốn hỏi, cô liền cắm đầu làm chuyện của chính mình.
Quách Châu dạo qua một vòng đi đến trước mặt cô, tay đặt lên bên cạnh bàn của cô, nhẹ nhàng gõ một cái, Hứa Thanh Du dừng lại, khóe mắt lướt qua ngón tay của Quách Châu một chút, sau đó gật đầu một cái.
Quách Châu lại dạo qua một vòng văn phòng rồi mới rời khỏi, Hứa Thanh Du đợi một chút mới đứng dậy đi đến văn phòng của Quách Châu.
Quách Châu đã ở sẵn trong văn phòng đợi cô, đợi Hứa Thanh Du qua đến, cô cầm bản thảo của Hứa Thanh Du lên xem một chút, “Trước mắt phần bản thảo này so với bản thảo thiết kế trước đây của cô tiến bộ rất nhiều, đợi một lát xem thử bản thảo thiết kế của người khác làm ra như thế nào, chúng ta lại sàng lọc một chút.”
Nói xong Quách Châu lại từ bên cạnh rút ra một tờ đơn đưa cho Hứa Thanh Du, “Ở đây còn có một đơn đặt hàng cô lấy về xem một chút, đơn đặt hàng này chỉ đưa cho một mình cô, không đưa cho người khác tham khảo làm thiết kế, cho nên cô phải cố gắng tận tâm hơn một chút.”
Nét mặt Hứa Thanh Du sững sờ, mắt cũng trừng lớn, “Cho tôi một nhiệm vụ thiết kế riêng sao?”
Khóe miệng Quách Châu vểnh lên, đem đơn đặt hàng đẩy sang phía cô bên này, Hứa Thanh Du mới hoàn hồn lại, vội vã nhận lấy.
Hứa Thanh Du thật sự không dám nghĩ đến, cô nắm chặt đơn đặt hàng trong tay, “Cảm ơn cô Quách, cảm ơn cô Quách.”
Quách Châu chỉ nhìn cô cười cười, không nói gì khác..