Thấy Tử Thư im lặng, Cổ Tư bèn nói tiếp: “Thực ra anh không cần phải lo lắng thay cho sếp của mình nhiều vậy đâu, công ty nhà họ Trì lớn như thế, có chuyện gì chưa gặp chứ? Anh phải tin rằng sếp của anh có thể giải quyết được chút chuyện cỏn con này, vậy nên, cậu nhóc à, cứ bình tĩnh.
Vài giây sau Tử Thư mới hỏi một vấn đề khác, “Bây giờ cô đang ở đâu? Vẫn ở cùng với tay ca sĩ đó à?”
Cổ Tư đáp, “Ừ, chuẩn bị ăn trưa.
Cô quay đầu nhìn Ninh Tôn, nhưng lại nói với người trong điện thoại, “Được rồi, không nói với anh nữa, chắc bên anh cũng bận lắm, thôi nhé!”
Cổ Tư nói xong thì cúp máy.
Ninh Tôn quay sang nhìn cô, “Chồng cũ cô à?” “Trợ lý của chồng cũ, chồng cũ tôi sẽ không gọi cho tôi vì những chuyện thế này đâu.” Cố Tư mỉm cười.Thật ra con người Trì Uyên có lòng tự trọng rất cao.
Những chuyện này trừ khi cần cô phải đứng ra, nếu không anh sẽ không liên lạc với cô.
Nhưng giọng điệu anh chắc chắn vẫn sẽ bình tĩnh như thường ngày.
Chứ không có kiểu sốt sắng như Tử Thu.
Ninh Tôn lái xe đưa Cổ Tư đến một nhà hàng nhỏ.
Đây không phải một nơi sang trọng, nhưng Cổ Tư lại thích nó.
Trước đây cô thường xuyên ra vào những nơi thế này.
Họ đi vào, ngồi trong đại sảnh.
Nhân viên phục vụ mang thực đơn đến.
Ninh Tôn đưa thực đơn cho Cổ Tư.
Thực ra bây giờ vẫn chưa tới giờ trưa,sáng nay Cổ Tư ăn hơi nhiều sủi cảo nên giờ cô cũng không đói.
Cô đẩy thực đơn cho Ninh Tôn, “Anh chọn đi, thực ra tôi không đói lắm, sáng nay ăn vẫn chưa tiêu hoá hết.”
Ninh Tôn cũng không khách sáo, sáng nay anh ta chưa ăn gì.
Ở trên máy bay anh ta cũng chẳng ăn được mấy miếng.
Trong lúc Ninh Tôn chọn món, Cổ Tư lại lên mạng xem tin tức.
Tin tức bay ngập trời.
Dù sao đám cưới trước đó của cô và Trì Uyên cũng làm khá phô trương.
Trong vòng chưa đầy một năm, Trì Uyên đã vụng trộm ở ngoài.
Tin tức này tung ra, chắc chắn rất được mọi người chú ý.
Các phương tiện truyền thông dường như đã “đánh hơi” thấy, tất cả đều laotới.
Cổ Tư tìm kiếm nhưng không thấy bất kỳ thông tin quan hệ công chúng nào từ phía nhà họ Trì.
Một bài viết cũng không có.
Cô hơi khó hiểu, người nhà họ Trì đang làm gì vậy?
Lẽ nào họ định mặc kệ chuyện này?
Thật ra rất nhiều điều là giả, nhưng vì cứ đồn thổi mãi nên lại rất dễ thành sự thật.
Đặc biệt là lần này còn làm lớn như thế.
Nhà họ Trì không nên im lặng như vậy.
Cổ Tư bên này đang bối rối khó hiểu, mà Tử Thư ở bên kia cũng đứng ngồi không yên.
Nhưng anh ta lại không phải vì chuyện trên mạng.
Tử Thư đi đi lại lại quanh chiếc ghế sofatrong phòng làm việc Trì Uyên không biết bao nhiêu vòng.
Sau đó anh ta quay người nhìn Trì Uyên, “Sếp, anh nói xem Cổ Tiểu Tư có ý gì? Cô ấy rất tin tưởng anh sao?”
Trì Uyên nhìn máy tính, trên máy tính đầy rẫy những tin đồn nhảm về anh.
Có người còn đào lại ảnh ngày anh và Cổ Tư kết hôn.
Có ảnh cưới phóng to, còn có ảnh chụp buổi lễ đám cưới.
Cổ Tư trong tấm ảnh cưới cười thật tươi, đuôi mắt cong lên.
Chỉ là biểu cảm của anh thực sự có chút lạnh lùng.
Không hài hoà cho lắm.
Sau đó là ảnh chụp tại buổi hôn lễ, trông Cổ Tư cũng rất vui vẻ.
Còn anh thì toàn bộ quá trình đều xụ mặt.Thật ra bây giờ Trì Uyên cũng không nhớ được tình hình lúc đó.
Nếu nói ngày đó anh không vui nhường nào thì thực ra cũng không có, chỉ là anh quá bận.
Có lẽ là thể hiện cảm xúc không tốt lắm.
Trì Uyên lặng lẽ thở dài.
Tử Thư lại nói, “Cổ Tiểu Tư này thật sự không lo lắng chút nào.”
Nghe vậy, Trì Uyên không nhìn màn hình máy tính nữa, anh chỉ cười mỉa mai một tiếng, không trả lời.
Những lời vừa nãy Cổ Tư nói qua điện thoại, anh đều đã nghe thấy.
Cổ Tư đâu phải là tin anh.
Rõ ràng là chuyện không liên quan đến cô nên cô không quan tâm mà thôi.
Tử Thư hơi buồn bực, ngồi lên sofa, chuyển chủ đề khác, “Vậy chúng ta thật sự không làm gì, cứ để mặc những tin tức ngoài kia bay ngập trời à?”
Anh ta quay lại nhìn Trì Uyên, “Việc này có ảnh hưởng rất lớn đến anh và công ty chúng ta đấy.”
Hiển nhiên Trì Uyên không hề để tâm đến chuyện này: “Không vội, hản là bên phía Vạn Phong đã vào bước đường cùng nên mới đưa ra hạ sách này.”
Đây vốn là chuyện không có thật, âm thầm uy hiếp một chút thì không sao.
Nhưng thật sự làm lớn đến mức ai cũng biết, vậy thì giả vẫn là giả thôi.
Nếu không trụ vững được, thật sự thất bại thì kết quả của Vạn Phong chắc chắn sẽ rất thảm.
Nghĩ lại cũng đúng, gần đây việc kinh doanh của Tập đoàn Vạn Phong không tốt, nên họ dự định trước khi chết kéo theo một tập đoàn nữa làm đệm lót lưng.
Tử Thư thấy Trị Uyên nói thế thì cảm thấy có chút kỳ lạ.
Cô ấy không hề dua tắt!
Anh ta nói với giọng điệu rất gian, “Sếp, anh định xử lý những người đã tính kế anh trước kia thế nào?”
Trì Uyên ngước mắt nhìn Tử Thư, những không đáp lại.
- ---------------------------.