Sau khi Trì Uyên lái xe về nhà, phòng khách đã không còn ánh đèn.
Anh ngồi ở trong xe, cầm lấy điếu thuốc, mở cửa sổ xe, đốt thuốc.
Anh không hút, cầm điếu thuốc, đặt tay lên cửa sổ.
Trên tầng hai đèn trong phòng của Cố Tư sáng, đèn thư phòng bên kia cũng sáng.
Trì Uyên ngồi trong xe, một mạch chờ khói cháy hết, mới xuống xe.
Anh đi vào nhà, từ từ đi lên lầu.
Thư phòng đóng cửa, Trì Uyên đi ngang qua, cũng không biết ở bên trong Cố Tư làm cái gì.
Bất quá nghĩ đến, hẳn là ở trong xem đề thi.
Anh trực tiếp về phòng.
Cố Tư ngồi ở bên trong thư phòng, không phải xem đề thi, mà là một số công thức làm bánh.
Sau này mở tiệm hẳn là cần dùng tới, hiểu biết của cô thực ra là hơi ít.
Cố Tư cầm bút, ghi lại những thứ cần nhớ, còn nghĩ có thời gian gọi điện cho Mạnh Sướng, hẹn cô ấy tới nhà, nhìn xem có thể cùng cô học thêm cái gì một chút.
Khó mà cô có lúc tập trung như vậy, kể cả Trì Uyên trở về đều không biết.
Chờ đến khi thời gian không còn sớm, cô vặn cái cổ đau nhức của mình một chút, đứng dậy đi ra cửa sổ hít thở không khí một chút.
Cuối cùng lại nhìn thấy xe ở dưới lầu.
Cố Tư sững sờ, nhìn chằm chằm xe hồi lâu.
Người đàn ông này, cô còn tưởng anh lại đi chơi cả đêm bên ngoài.
Cố Tư vươn vai dãn cơ, sau đó từ trong thư phòng đi ra.
Cô không về phòng, đi xuống tầng trước, đến chỗ tủ lạnh bên kia lấy một chai nước khoáng.
Bộ trà kia còn để ở trong phòng khách, sinh nhật của chú hai sắp tới rồi.
Thứ đồ chơi này tới lúc còn phải đem đến nhà tổ, có chút phiền phức.
Cố Tư dừng lại phía dưới một chút, rồi từ từ đi lên lầu.
Khi đứng ở hành lang, cô nhìn về phòng Trì Uyên một chút, phòng đang đóng cửa, chẳng nhìn được gì.
Cố Tư hừ một chút, đi về hướng phòng của mình.
Trì Uyên và Cố Tư, bắt đầu chiến tranh lạnh, Cố Tư không biết chính xác là vì cái gì.
Thực ra Trì Uyên cũng có chút không rõ ràng.
Anh bởi vì trong tâm không thoải mái, làm sao đều không thoải mái.
Sinh nhật chú hai vừa hay rơi vào ngày nghỉ, Trì Uyên ngày đó lại dậy thật sớm, nghĩ rằng nên về nhà tổ sớm một chút.
Thế mà xuống lầu lại thấy Cố Tư đang làm bữa sáng.
Anh đứng ở cầu thang bộ nhìn xuống, đôi mày nhăn lại.
Bực bội trong lòng bị đè nén lại một lần nữa không báo trước lại bùng lên.
Hôm nay ở trước mặt người ngoài, còn cần phải đóng vai vợ chồng ân ái cùng Cố Tư, anh nghĩ tới cảm thấy có chút đau đầu.
Trì Uyên đi xuống, đứng ở cạnh ghế sofa: “ về nhà tổ sớm một chút, sang bên kia rồi ăn.”
Cố Tư quay đầu nhìn Trì Uyên một chút: “Anh về trước đi, tôi buổi chiều mới qua.”
Người bên kia đều không hoan nghênh cô, đi qua sớm quá, ngẩn ngơ một ngày, quả thực là có chút vô vị.
Trì Uyên nhìn chằm chằm Cố Tư mấy giây, thanh âm không lạnh không nóng, “ tùy cô.”
Nói xong anh liền xoay người đi ra.
Cố Tư căn bản không coi thái độ Trì Uyên là chuyện gì to tác, cô vẫn làm bữa sáng, rồi mang thức ăn đi qua phòng ăn bên kia ăn cơm.
Điện thoại đặt ở trên bàn, cô xem phần tin tức trên mạng một lượt, cảm thấy không có ý nghĩa gì.
Cô thoát ra vào lại bản tin tài chính và bản tin kinh tế, trong này lại thú vị hơn hẳn.
Mới có một tin tức vừa đăng, nói là sau khi nhà họ Tùy cùng nhà họ Trì hợp tác thành công, lại bắt đầu cố gắng tiếp xúc với nhà họ Chương ba trong bốn đóa kim hoa, xem ra có ý cùng nhà họ Chương cũng đạt thành quan hệ hợp tác.
Nhìn xem, có nhiều ý nghĩa, cô thì nói, trước đó nhà họ Tùy không có khả năng vô duyên vô cớ tìm tới nhà họ Chương.
Khẳng định là có mục đích.
Nhà họ Tùy đây là muốn tạo thế lực cho Tùy Mị.
Tùy Mị vừa vào công ty, nhà họ Tùy liền quyết đoán như vậy, mở rộng đường các loại.
Ông Tùy kia, khẳng định cũng có ý tứ trải đường cho Tùy Mị.
Có một người ba tốt, đúng là một sự hạnh phúc.
Cố Tư chép miệng một chút, ba nhà người ta như thế, ba nhà cô, có cũng như không.
Cố Tư lấy đoạn tin xem lại một lần, bên trên cũng không viết quá rõ ràng, chỉ nói nhà họ Tùy bên kia có ý hướng, không nói nhà họ Chương bên kia có phản ứng gì.
Kì thực nhà họ Tùy và nhà họ Chương có hợp tác hay không, Cố Tư cũng chỉ là xem náo nhiệt.
Bối cảnh của hai nhà này đều rất lớn, cô có không vui vẻ cũng chẳng làm được gì.
Cố Tư xem xong rồi, cơm cũng ăn xong rồi.
Cô dọn bát đũa một chút, sau đó lên tầng thay quần áo trang điểm.
Buổi sáng còn muốn qua cửa hàng xem tình hình, hôm nay Tử Thư được nghỉ, đoán chắc giờ cũng đang ở cửa hàng giám sát.
Cô đương nhiên là tin tưởng Tử Thư, nhưng mình một mực không ló mặt ra, cũng cảm thấy không được.
Bên này Cố Tư chuẩn bị xong xuống lầu, vừa hay cửa bên kia đúng lúc có người đi tới gõ cửa.
Nói là Trì Uyên nhờ việc, tới lấy quà của chú hai đem đi.
Cũng đúng, lễ vật lớn như thế, tự mình Cố Tư chắc chắn là không thể mang đi.
Cố Tư dặn hai người kia chú ý một chút, đây là đồ uống trà, cẩn thận đừng để va chạm.
Hai người kia chỉ nhìn bọc hàng, liền biết đây là đồ tốt, đương nhiên hạ tay cũng rất cẩn thận.
Cố Tư đợi đối phương đem đồ vật cầm đi, cô trực tiếp gọi taxi đi đến cửa hàng bên kia.
Tử Thư xác thực đã ở đó rồi, hôm qua nội thất cửa hàng đã bị tháo dỡ, bây giờ đang sơn sửa mặt tường.
Sau đó có một người thợ mộc đến làm.
Trong cửa hàng bụi bặm rất nhiều, Cố Tư liền không bước vào, chỉ cùng Tử Thư đứng ở cửa nhìn.
Tử Thư đổi một thân quần áo thoải mái, nhìn cả trông trẻ hẳn ra.
Cố Tư tiến đến: “ Bên này có kiến trúc sư, chắc cũng không cần anh quan sát chăm chú quá nhiều.”
Tử Thư cười cười: “Chồng trước cô thế lại dặn tôi, phải thực chú ý quan sát, ngàn vạn lần không được xảy ra sai sót, đây là lần đầu cô làm ăn, nên muốn cô thật sự thuận lợi.”
Cố Tư sững người, sau đó lại xùy xùy:” Thật hay giả,tôi cứ cảm giác anh đang lừa tôi ấy.”
Tử Thư trừng trừng mắt: “Cô nhìn cô đi, thế nào vẫn còn không tin, việc này tôi nói bừa thì có gì tốt đâu, chồng cũ cô lại không tăng lương cho tôi,đây là tôi nói thật, thực sự từ khi cô bắt đầu mở cửa hàng này, anh ta rất quan tâm, thiết kế đều là qua tay anh ta, hai vị kiến trúc sư này, anh ta cũng đặc biệt dặn dò qua.”
Cố Tư hồi lâu, khoanh tay: “ Đúng vậy, anh ta làm vậy cũng có thể hiểu được, lúc ông cụ mất, anh ta cũng đã cam kết, sẽ quan tâm tôi thật tốt.”
Cuộc sống cô sau này thuận lợi, Trì Uyên cũng có thể an tâm cuộc sống của chính anh ta rồi.
Tử Thư không nói quá nhiều, chỉ nhìn bài trí bên trong cửa hàng.
Cố Tư ở bên này đứng một lúc, điện thoại liền vang lên.
Số điện thoại là một dãy số lạ, cô không biết.
Cố Tư tiếp nhận tới: “ Xin chào.”
Thanh âm bên kia rất nhẹ nhàng: “Là tôi.”
Cố Tư giật nãy mình: “Hóa ra là Trì Cảnh.”
Trì Cảnh làm sao lại biết số điện thoại của cô, thật là ngoài mong đợi của cô
Cố Tư a một chút:”làm sao vậy, tìm tôi có chuyện gì?”
“Không có gì.” Trì Cảnh còn cười: “hỏi cô ở đâu, tại sao chưa tới nhà tổ, tôi thấy Trì Uyên đã về tới rồi.”
Cố Tư ồ một cái, lập tức thuận miệng lấy cớ ra nói: “ tôi ở cửa hàng bên này, bên này đang sửa sang, tôi nghĩ cũng phải đi qua cùng kiến trúc sư nói một câu, nên đã qua đây rồi.”
Trì Cảnh nói thì ra là vậy, sau đó lại nói: “ Vậy cô mau tới đây đi, cả nhà chúng ta đều ở hoa viên bên này, không nhiều người, đợi cô tới thêm phần náo nhiệt.”
Cố Tư hơi dừng lại một chút, rồi nói được.
Nói lời này xong, Cố Tư liền nghe thấy giọng của Trì Uyên, anh chắc là có ý nói với Cố Tư: “Đừng có vội, trên đường chú ý an toàn.”
Bởi vì khoảng cách hơi xa, nên thanh âm nghe thấy có hơi nhỏ.
Cố Tư trừng trừng mắt, cố ý nụ cười một chút: “Biết rồi, ông xã.”.