Ban đầu Cổ Tư muốn đến khu bể bơi để thư giãn một chút.
Cuối cùng bây giờ Trì Uyên đến, dường như cô không thể nào thư giãn được nữa.
Đối mặt với anh, có thể nào cô cũng không thư giãn được.
Cho dù bề ngoài làm ra vẻ tự nhiên đến đầu thì trái tim vẫn luôn căng chặt.
Cho nên Cổ Tư dựa vào ghế, hơi mất hứng nói, “Hai người vẫn chơi sao, tôi không chơi nữa, tôi muốn về trước.”
Tử Thư nhìn Trì Uyên.
Trì Uyên không có biểu cảm gì, “Đi thôi.”
Anh không thích bị người ta bắt chuyện cho lắm, cô gái vừa nãy đến khiến anh mất hết hứng rồi.
Chơi bên này không bao lâu thì ba người rời đi Cổ Tư thay quần áo, cô đứng ở cửa khubể bơi đợi, một lúc sau Trì Uyên và Tử Thư mới ra.
Tử Thư liếc nhìn Cổ Tư nhưng lại nói với Trì Uyên, “Sếp, ngày mai chúng ta đi chơi đi, tôi đã nghĩ xong địa điểm rồi.”
Trì Uyên hoàn toàn không quan tâm nhiều như vậy, thậm chí anh không hỏi đi đâu mà dứt khoát đáp: “Được.”
Tử Thư hơi vui mừng, nhưởng mày với Cổ Tư.
Cổ Tư lười nhìn anh ta.
Ba người đi thang máy xuống nên đợi ra khỏi thang máy.
Tử Thư nhớ đến một chuyện, “Phải rồi Cố Tiểu Tư, lát nữa cô thu dọn đồ đạc đến phòng sếp tôi đi, tôi trả phòng cô đang ở giúp cô rồi.”
Cổ Tư cau mày, không đợi cô nói Tử Thư đã cướp lời nói trước, “Làm gì có vợ chồng chia ra ngủ ở hai phòng chứ, xem người khác là kẻ ngốc sao.
Nói không chừng bây giờ bên tập đoàn Vạn Phongđang tìm sơ hở phía chúng ta đấy.”
Để ngăn Cổ Tư nói với Trì Uyên, Tử Thư nói tiếp, “Cho dù bọn họ xem camera biết hôm đó hai người ở với nhau, nhưng nếu bây giờ hai người cãi nhau thì Vạn Phong hoàn toàn có cơ hội tung tin đồn nhảm sếp của chúng ta có quan hệ dây dưa không rõ với nữ nhân viên kia.
Người này ấy à, mặt dày lắm, chuyện gì cũng có thể làm ra được.”
Cổ Tư không muốn nghe những lý luận này, cô dứt khoát xua tay, “Được rồi được rồi, lát nữa tôi sẽ chuyển, anh đừng nói nữa, tôi không hiểu những thứ này đâu.” Cô đi thẳng về phía phòng mình.
Trì Uyên nhíu mày, anh cũng không phản bác gì mà quay về phía phòng mình.
Tử Thư đứng tại chỗ, anh ta mím môi nhìn trái nhìn phải rồi cười trong im lặng.
Cổ Tư về đến phòng thì ngồi bên giường ngẩn người ra.Đồ đạc của cô không nhiều, xếp không đầy một cái vali nhỏ, cho nên cũng không cần thu dọn gì.
Cô cứ ngồi như vậy một lát thì Tử Thư đến gõ cửa, bảo là giúp cô chuyển đồ.
Cổ Tư mở cửa, chỉ vào vali ở cửa, “Chỉ có một cái này.” “Được.” Tử Thư cười, kéo vali ra ngoài trước.
Trì Uyên đang ngồi trên ghế xem máy tính, lúc Cổ Tư đi vào anh thậm chí còn không quay đầu nhìn.
Cổ Tư chỉ nhìn Trì Uyên một cái rồi đi thẳng vào phòng ngủ bên trong.
Phòng này không khác phòng cô là mấy, chỉ có một giường.
Cổ Tư nhìn một hồi lâu rồi đi ra, “Buổi tối tôi ngủ ở đâu?”
Trì Uyên và Tử Thư đều sững sờ.
Quả thực đây là một vấn đề.
Bây giờ hai người không phải vợ chồng nữa, mặc dù trước đó đã xảy ra một số uyên lửa gần rơm lâu ngày cũng bén Nhưng nói cho cùng thì cùng giường cùng gối dường như không nên cho lãm Tử Thư ngượng ngùng cười, anh ta không thể trả lời được Trì Uyên nghĩ ngợi rồi nói, “Cô ngủ giường, tôi ngủ sofa”
Có vẻ Cố Tư rất hài lòng với quyết định của Trì Uyên, cô gật đầu, “Vậy ấm ức cho sếp Trì rồi”
Nói xong cô xoay người vào phòng ngủ, lấy một bộ đồ ngủ ra thay.
Cố Tư xếp bằng ngồi trên giường, cô cúi đầu nhìn ga trải giường.
Trì Uyên là người nghiện sạch sẽ, chắc chắn ga giường này là Tử Thư mới mua.
Trì Uyên sẽ không dùng ga giường của khách sạn Người đó là một người tật xấu đầy mình.
Cô ngồi một lát rồi nằm xuống, không biết cơ thể đang ở chỗ nào nên không được thoải mái.
Nhưng cũng không nói được là khó chịu thế nào.
Chỉ là cảm giác buồn bực không yên.
Cô muốn ra ngoài xem Trì Uyên đang làm gì nhưng lại cảm thấy không nên đi.
Hai suy nghĩ này cứ kéo cô đi tới đi lui Khiến cô như phân liệt.
Cô hoàn toàn không dám nhắm mắt, chỉ cầm nhám mắt thì trước mắt lại lóe lên cảnh tượng triền miên với Trì Uyên đêm đó.
- ---------------------------.