Trì Uyên đương nhiên cũng thấy được tin đồn trên mạng.
Anh cười nhạo một tiếng, thì ra đây chính là cách giải quyết mà Ninh Tôn đã nói.
Nhưng mà cũng tốt, cuối cùng cũng dời đi được sự chú ý của công chúng.
Trì Uyên đã đọc rất nhiều bình luận, thực sự không còn ai nhắc đến Cố Tư và Chương Tự Chi nữa, anh yên tâm hơn.
Trì Uyên cất điện thoại, đi vào phòng khách.
Cố Tư đang dựa vào ghế sofa, cái nôi ở bên cạnh sofa, bên trong đứa bé chân tay quẩy đạp lung tung.
Cố Tư vừa ăn trái cây vừa nhìn chăm đứa bé con.
Bé con sắp đầy tháng rồi, vẻ ngoài đúng là thay đổi từng ngày, lúc mới sinh thì nhăn nheo hồng hồng, nhưng giờ thì trắng nõn, mắt cũng to hơn rất nhiều, tóc đen nhánh.
Trì Uyên đi tới ôm bé con vào ngực, ngồi cạnh Cố Tư.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.13
anh ta đã trở thành bạn gái của anh ta.”
Cố Tư sửng sốt, “Thật ư, Ninh Tôn quen bạn gái rồi.”
Trì Uyên liếc mắt nhìn Cố Tư, oán thầm, “Khả năng lý giải của em, thật là làm anh bó tay.
Người sáng suốt vừa nhìn liền biết đây là giả.”
Cố Tư cau mày, suy tư một hồi, rồi nói: “Chẳng lẽ là để cư dân mạng đào bới tin tức của anh ấy sao? Thực ra em nghĩ không đến mức như vậy.”
Trì Uyên cúi đầu hôn bé con trong ngực “Anh không quan tâm vì cái gì, dù sao bây giờ viêc này cũng không ảnh hưởng đến chúng ta, vậy là đủ rồi.”
Ai cũng đều là người trưởng thành, có việc gì thì phải tự mình giải quyết, làm ảnh hưởng người khác thì chẳng được tích sự gì.
Cố Tư mím miệng, tiện thể dùng điện thoại của Trì Uyên lên mạng xem một chút.
Đứng đầu hotsearch bây giờ là tin tức của Ninh Tôn
Bất kì trang nào cũng có thể viết rõ ràng chuyện của anh ta từ đầu đến cuối.
Cố Tư xem qua liền biết được những việc đã xảy ra gần đây, cô bật cười lớn, “Giới giải trí vẫn thật thú vị.”
Trì Uyên có chút kinh ngạc, đưa mắt nhìn Cố Tư, “ Đầu em bị cái gì vậy?”
Trì Uyên chỉ cảm thấy trong giới giải trí thủ đoạn xấu xa, fan hâm mộ bây giờ đều không còn lý trí, khiến cho ngành này càng ngày càng loạn, thú vị chỗ nào.
Cố Tư vẫn đang xem tin tức, “Nhưng mà anh xem, trợ lý của Ninh Tôn cũng tốt ấy chứ, lần trước lão Chương hình như từng nhắc đến rồi.”
Trì Uyên ừ một tiếng, Chương Tự Chi quả thật từng nhắc tới trợ lý của Ninh Tôn, cũng nói cảm thấy hai người họ có hy vọng.
Có hy vọng hay không, Trì Uyên cũng không quan tâm.
Anh chỉ muốn dồn hết tâm trí vào vợ con gia đình.
Bé con nói bập bẹ ê a trong ngực Trì Uyên, đôi mắt to như quả nho nhìn chăm chú Trì Uyên.
Trì Uyên vốn dĩ nhắc tới Ninh Tôn trong lòng vẫn còn có chút tức giận, nhưng bây giờ vừa cúi đầu nhìn thấy con trai của mình, trái tim anh trong phút chốc thực sự như tan thành nước.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.14
Trì Uyên ôm bé con bước đi chậm rãi trên sàn, quay đầu nhìn Cố Tư, “Nếu như em buồn ngủ thì đi ngủ đi, xíu nữa ăn tối anh sẽ gọi em dậy.”
Cố Tư đứng dậy, vươn vai, “Hôm qua ba kêu em thuyết phục anh, nếu như không có chuyện gì thì quay lại công ty đi làm đi, dù sao ở nhà như thế này thì cũng có chút không hợp lý”.
“Chỗ nào không hợp lý? Trì Uyên thuận miệng nói, “Anh cũng không phải chỉ ở nhà, anh đây không phải người cha chăm con toàn thời gian sao, đây là công việc nghiêm túc, mọi người đừng xem thường”.
Cố Tư nhướng mày, nhìn anh chằm chằm hai giây, xoay người chậm rãi đi lên lầu, “Anh luôn có nhiều lý do ngụy biện, em không nói chuyện với anh nữa.”
Trì Uyên vỗ về bé con, làm bộ nói với con, “Con cũng muốn ba ba ở nhà với con đúng không?”
Khi Cố Tư lên tầng hai, quay đầu nhìn thoáng xuống dưới lầu, cách ôm con của Trì Uyên khá chuyên nghiệp, nhẹ nhàng vỗ về, dáng vẻ trông thực sự là một người cha nên có.
Khóe miệng Cố Tư cong lên, sau đó quay về phòng.
Khi nằm trên giường, cô lại lấy điện thoại ra.
Trên mạng có rất nhiều tin tức liên quan đến Ninh Tôn, cô luôn ko quá quan tâm đến giới giải trí, trước đây đều không xem.
Có người tung ra bức ảnh Ninh Tôn và tiểu trợ lý cùng chung một khung hình, nói việc giữa hai người họ thật ra đã sớm có manh mối, chỉ ra vài bộ trang phục giống nhau của hai người ở nơi khác nhau.
Cố Tư nhìn chằm chằm vào Hứa Thanh Du trong bức ảnh một lúc lâu, cô gái này có dáng vẻ đơn thuần ngây thơ, xem ra đây là một cô gái tốt.
Câu nói tâm sinh tướng không phải là không có lý do, Cố Tư tin vào ấn tượng đầu tiên của mình.
Nếu cuối cùng Ninh Tôn có thể ở bên cô ấy, thực sự cũng là một điều tốt.
Đối với Ninh Tôn, Cố Tư luôn cảm thấy mắc nợ.
Cô đã xem những bình luận dưới những tin đồn của Ninh Tôn, có cái tốt có cái xấu.
Nhưng nhìn chung, vẫn có rất nhiều người ủng hộ Ninh Tôn.
Cố Tư xem một lúc, để điện thoại xuống, đắp chăn lên thở dài một cái, xoay người nhắm mắt lại.
Ninh Tôn ở bên kia vẫn đang là tâm điểm của tin tức, tất cả lịch trình của anh ta đều bị paparazi theo dõi.
Ban đầu những tên đó sẽ lén lút theo dõi từ xa, sau đó thấy Ninh Tôn hình như không cố ý tránh họ, liền ngang nhiên bám theo sau xe của anh ấy.
Hứa Thanh Du đang ngồi trong xe, liếc nhìn kính chiếu hậu có thể thấy mấy chiếc xe bám theo sau.
Cảm giác này thực sự rất vi diệu.
Từ nhỏ đến lớn, Hứa Thanh Du chưa bao giờ là tâm điểm chú ý.
Cô đã quen với việc mình bị phớt lờ, bị mọi người bỏ lại phía sau.
Đột nhiên như vậy, cảm thấy có chút không quen.
Sau khi Ninh Tôn làm xong việc, tài xế lại lái xe chở hai người họ về nhà.
Trước khi xe đến khu chung cư của Ninh Tôn, Hứa Thanh Du liền nói, “ Dừng lại bên cạnh cửa siêu thị một chút đi, em muốn đi mua một ít đồ, tủ lạnh trong nhà không có cái gì hết, chúng ta có lẽ sẽ sống ở đây trong thời gian tới, vì vậy vẫn nên mua một ít nhu yếu phẩm.
“
Ninh Tôn gật đầu, không có ý kiến, “Được.”
Tài xế đánh tay lái chậm rãi dừng xe trước cửa siêu thị.
Hứa Thanh Du mở cửa xuống xe, vốn dĩ cô muốn đi mua đồ một mình, nhưng Ninh Tôn đã đội mũ, đeo khẩu trang xuống xe cùng cô rồi..