Nụ cười trên mặt Chương Tự Chi chậm rãi thu lại, anh ta nhìn Ninh Tôn sau một lúc lâu lại cười một lần nữa, sau đó nói: “Anh khiến cho tôi nhớ đến ông già nhà chúng tôi, ông già nhà chúng tôi cũng đã từng hỏi tôi, tại sao tôi lại đầu thai đến nhà ông, ông ấy thật sự là phiền chết tôi rồi.”
Chương Tự Chi là muốn điều chỉnh lại bầu không khí, nhưng nói ra câu này bầu không khí cũng không chuyển tốt hơn.
.
Chap mới luôn có tại -- trùmtr uуện.
M E --
Ninh Tôn dựa vào ghế sofa, mím môi, thần sắc giữa lông mày vẫn như cũ ảm đạm tối tăm.
Hứa Thanh Du ở bên cạnh cũng dường như cũng rơi vào trong suy nghĩ của mình.
Chương Tự Chi không biết làm sao, chỉ có thể thở dài: “Nhưng bây giờ anh đã thoát khỏi bọn họ rồi, anh nhìn xem anh lăn lộn ở trong giới giải trí tốt bao nhiêu, tất cả thành tựu bây giờ của anh đều là của bản thân anh, anh dựa vào năng lực của chính mình mà thoát khỏi nhà họ Ninh, con của anh sau này cùng với nhà họ Ninh có thể không có bất kì quan hệ gì, anh vẫn thành công.”
Anh ta đẩy nước trà về phía Ninh Tôn: “Mặc dù xuất thân là chuyện không thể nào để bản thân lựa chọn, nhưng là có thể thay đổi được, anh đã thay đổi được rồi.”
Ninh Tôn ngước mắt nhìn Chương Tự Chi, dường như là có chút bất lực.
Bản thân Chương Tự Chi không biết khuyên người khác, con người anh ta là chuyên gia về chơi bời phóng túng, nhưng không phải có sở trường tâm lý khuyên bảo người khác.
Nhưng anh ta có thể nói ra như vậy, đã coi như không dễ dàng rồi.
Ninh Tôn bưng ly trà lên nhấp một ngụm, chuyển chủ đề: “Anh tính lúc nào thì về, vợ anh cũng không thể đuổi anh ra ngoài, mỗi ngày không cho anh về.”
Chương Tự Chi cũng không biết anh ta nên về nhà lúc nào, bây giờ thái độ Lương Ninh Như đối với anh ta càng ngày càng ác liệt, lần trước đến nhà tổ họ Trì ăn cơm trở về, mỗi ngày kế tiếp cô ấy đều đuổi anh ta ra ngoài.
Luôn nói rằng anh ta hằng ngày đều không có việc nghiêm túc.
Trì Uyên cũng có thể xem việc ở nhà dỗ con là việc nghiêm túc, anh ta ở nhà cùng với vợ, tại sao không thể nói là một việc nghiêm túc.
Chương Tự Chi chóp cha chóp chép miệng: “Trễ tí rồi tôi gọi điện thoại hỏi thăm, tôi cũng không biết cô ấy có cho tôi về nhà không nữa, nhưng nhất định hôm nay cũng không thể để tôi ngủ ở đây được.”
Hứa Thanh Du ở bên cạnh cong khóe môi.
Lúc trước cô nhìn thấy Trì Uyên và Cố Tư sống chung, cho dù gia cảnh nhà Trì Uyên khá tốt, nhưng trong quá trình sống chung với Cố Tư, rõ ràng cũng có thể nhìn ra được Trì Uyên là ở thế hạ phong rồi.
Lần này lại nhìn Chương Tự Chi, dường như cũng giống như kiểu mẫu hai người Trì Uyên và Cố Tư.
Hai người bọn họ đều là nhìn thì giống như sợ vợ, thực sự là người chiều vợ mình.
Khóe mắt Hứa Thanh Du bất giác liếc nhìn Ninh Tôn, không biết sau này Ninh Tôn sẽ là người đàn ông như thế nào.
Nhưng bạn bè đều đã như vậy rồi, tin chắc rằng có lẽ anh cũng không xấu ở chỗ nào.
Cô có chút ngậm ngùi, ngành giải trí hỗn loạn phúc tạp, cũng không biết người nào có thể nhặt được một viên trân châu này.
Ngồi như vậy một lúc, Chương Tự Chi có chút không kiềm chế được, muốn dẫn Hứa Thanh Du đi lên lầu tham quan bảo bối của anh ta.
Bảo bối của anh ta chính là mô hình tạo ảnh 3D kia.
Hứa Thanh Du nhìn Ninh Tôn, Ninh Tôn ngước cằm một chút, ra hiệu Hứa Thanh Du, ra hiệu Hứa Thanh Du đi theo Chương Tự Chi: “Đi đi, đi xem thử đi, nếu em không xem đoán chừng tối nay anh ta sẽ ngủ không ngon mất, anh ta có một chút bảo bối mà tất cả mọi người bên cạnh đều biết.”
Hứa Thanh Du mỉm cười,đứng dậy đi theo Chương Tự Chi đi lên lầu.
Chương Tự Chi dẫn cô đi đến phòng có mô hình 3D kia của mình, sau đó kéo rèm cửa sổ, mở máy móc của anh ta.
Hứa Thanh Du chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy, xém chút nữa nhảy dựng lên vì bị dọa.
Trong phòng hoàn toàn lờ mờ, đột nhiên ngay lập tức có nhiều người.
Đương nhiên đều là người giả, nhưng là quá giống như thật.
Hứa Thanh Du ở trong phòng nhìn thấy Lương Ninh Như, nhìn thấy Cố Tư và Trì Uyên, sau đó cũng nhìn thấy Ninh Tôn.
Chương Tự Chi ở bên cạnh cười hì hì: “Bị dọa giật mình à, cô nhìn xem, nhìn thử đồ này của tôi như thể nào, có phải rất giống như thật hay không?”
Hứa Thanh Du chậm rãi gật gật đầu: “Quả thực là rất giống.”
Nói xong như vậy, Hứa Thanh Du chậm rãi đi về về những mô hình hình ảnh kia, đi dạo quanh hình ảnh.
Những thứ đồ như này quả nhiên chỉ có người có tiền mới chơi được, từ trước đến giờ cô thật sự chưa từng thấy qua.
Hứa Thanh Du đi đến bên cạnh Ninh Tôn, đứng ở đây hơi đánh giá trực quan về hình ảnh này, dường như là một đối một với người thật Ninh Tôn.
Chương Tự Chi cũng đi qua: “Ninh Tôn còn không cho phép tôi làm, sau đó tôi cứng rắn mới làm được mô hình này, cô nhìn xem nhưng người chúng tôi đều có, anh ta sống chết bưng đi, không cho tôi mặt mũi.”
Sau khi nói xong Chương Tự Chi lại nói: “Sau này có cơ hội tôi cũng sẽ làm cho cô một cái.”
Anh ta chỉ Trì Uyên và Cố Tư, còn có mình và Lương Ninh Như: “Cô xem chúng tôi ở đây đều có, A Tôn cũng có, đợi mô hình cô làm ra, mọi người đều đẩy đủ.”
Hứa Thanh Du hơi không được tự nhiên, cô và Ninh Tôn không chừng lúc nào thì công bố mỗi người một ngã.
Có thể là không có cơ hội nào sẽ bày mô hình của mình ở trong căn phòng này.
Chương Tự Chi nhân cơ hội này tiến lại gần bên cạnh Hứa Thanh Du,, cố ý giả ngốc: “Lại nói, cô với Ninh Tôn khi nào mới hoàn toàn ổn định, không nói đến chuyện kết hôn, đính hôn cũng được.”
Hứa Thanh Du ngay lập tức há miệng, cô không quá rõ Chương Tự Chi có biết quan hệ thực sự của mình và Ninh Tôn hay không, vì vậy chỉ có thể cười haha đáp lại: “Chuyện này cũng không quá vội, sự nghiệp anh ấy đang phát triển, lấy công việc làm chủ.”’
Chương Tự Chi chậc chậc vài cái: “Thật sự là cô quá nuông chiều anh ta rồi, thanh xuân người con gái quý báu hơn, cô phải khiến cho anh ta cho cô danh phận chứ.”
Hứa Thanh Du không nói gì, chỉ giả vở như đang xem mô hình bên cạnh.
Chương Tự Chi nghĩ nghĩ, lại nói: “Cô tin tưởng Ninh Tôn như vậy sao? Bình thường anh ta tiếp xúc với người đẹp có lẽ không ít, cô cẩn thận một chút nha, cái tên này không thành thật lắm đâu.”
Hứa Thanh Du nghe vậy, đương nhiên là bênh vực Ninh Tôn: “Không đâu, anh ấy không phải là người như vậy.”
Chương Tự Chi cười hihi: “Đây là cô thích anh ta hơn rồi, mới có thể ở trên những chuyện như vậy, một chút đề phòng cũng không có.”
Nói xong, anh ta “ây” một tiếng: “Xem ra là chân ái rồi, chuyện tốt, chuyện tốt.”
Hứa Thanh Du không nhìn Chương Tự Chi, chuyển ánh mắt đi, khuôn mắt khống chế ửng hồng, nhưng tai vẫn nóng một chút.
Ninh Tôn vẫn luôn ngồi ở dưới lầu, không tới một lúc, mẹ Ninh gọi điện thoại đến.
Ninh Tôn có chút bất lưc, anh hoàn toàn không muốn nghe máy lắm, nhưng lại sợ không nghe điện thoại, mẹ Ninh bên kia càng sốt ruột hơn.
Suy cho cùng mẹ Ninh cũng biết quan hệ giữa anh và Ninh Bang vẫn luôn không được tốt, bản thân ngay cả điện thoại cũng không muốn nghe, không dám chắc bà sẽ hiểu lầm cho rằng mình và Ninh Bang xảy ra xung đột gì.
Cho nên nghĩ như vậy Ninh Tôn vẫn nghe điện thoại, không đợi anh nói chuyện, bên kia mẹ Ninh nhanh chóng nói: “A Tôn, tại sao con đi lâu như vậy, có phải ông ta làm gì với con hay không?”
Quả nhiên, mẹ Ninh không thể giữ suy nghĩ về mặt tốt.
Ninh Tôn hơi bất lực mỉm cười: “Không sao, ông ta không làm gì con hết, ông ta lớn tuổi như thế, con không làm gì ông ta là khá tốt rồi, bây giờ con không ở bệnh viện, đang ở chỗ của Tự Chi.”
Mẹ Ninh “à” một tiếng, có lẽ là không nghĩ đến, bà lập tức nói: “Con đã sớm rời đi chỗ đó sao? hai người nói về chuyện gì vậy? Ông ta như thế nào? Tình hình có tốt hay không? Mẹ đi có thể đi qua đó trực tiếp chọc giân ông ta tức chết được không?”
Ninh Tôn nghĩ nghĩ: “Mẹ có lẽ không nên, đừng nói mẹ chọc giận ông ta, ông ta có thể phản bác, khiến mẹ tức giận.”
Những lời nói kia của Ninh Bang ngày hôm nay, nếu mẹ Ninh ở đó, khẳng sẽ sẽ tức giận.
Mẹ Ninh rất tức giận: “Cái lão già chết tiệt đó, chẳng lẽ không cho mẹ cơ hội trở mình sao?”
Nói xong bà thở hổn hển vài cái, sau đó nói: “Ông ta nhìn thấy Tiểu Hứa, có làm khó con bé hay không, có nói lời gì khó nghe hay không?”
“Không có, thái độ ông ta đối với Tiểu Du rất rốt.” Ninh Tôn mở miệng nói
Thái độ Ninh Bang đối với Hứa Thanh Du quả thực rất tốt, điểm này khiến cho Ninh Tôn cũng rất ngạc nhiên.
Tính cách kia của Ninh Bang có chút xem thường người khác, anh cứ nghĩ rằng bởi vì xuất thân của Hứa Thanh Du mà xem thường cô.
Cuối cùng lại không có, giọng điệu nói chuyện hai câu ông nói với Hứa Thanh Du cũng khá tốt, nếu đặt ở trong gia đình bình thường, ứng xử của Ninh Bang như vậy, có lẽ là đồng ý thân phận đối phương trở thành con dâu mình.
Ninh Tôn cũng không biết, Ninh Bang ở trước mặt Hứa Thanh Du nói chuyện tốt như vậy, là thực sự cảm thấy con người cô khá tốt, hay là hoàn toàn không quan tâm cuối cùng mình sẽ tìm một người như thế nào.
Ninh Tôn cảm thấy lý do sau có khả năng nhiều hơn một chút.
Cả đời này Ninh Bang đè nén tất cả hi vọng lên người Ninh Tú.
Ninh Tú cũng không khiến cho ông thất vọng, anh ta thực sự quản lý công ty đâu đó rõ ràng.
Vì vậy đến bây giờ có lẽ Ninh Bang cũng không có gì hối hận, lựa chọn của ông dường như đều rất chính xác, không thể nào quay xe được.
Ninh Tôn thở dài, vì vậy mẹ Ninh muốn khiến cho ông ta hối hận nuối tiếc, có lẽ là điều không có nhiều khả năng rồi..