Trong thực tế cho dù tông vào xe phía trước, cũng không phải là tai nạn giao thông gì lớn.
Lúc đầu đã đến gần với xe phía trước rồi, khoảng cách không xa, cho dù tăng tốc tông vào, nhiều nhất chỉ là một vụ va chạm vào đuôi xe không quá nghiêm trọng.
Ngược lại Trì Uyên không bị giật mình,khi xe lao vào, anh đã biết kết quả rồi.
Đợi xe tông vào rầm một cái, bản thân sau khi rung lắc hai cái dừng lại, anh thở ra một hơi dài.
Anh sáng sớm ra khỏi cửa, quả thực đã nghĩ đến.
Hôm nay trạng thái bản thân như vậy, không chừng xảy ra vấn đề gì.
Quả nhiên, nghĩ tới cái gì liền đến ra cái đó.
Tùy Mị vội vàng ôm cánh tay Trì Uyên, mặt đều trắng bệch.
Trì Uyên dựa vào ghế, giọng điệu vẫn rất bình tĩnh: “Không có việc gì lớn.”
Sau hồi lâu Tùy Mị ngước đầu, đầu tiến nhìn Trì Uyên, sau đó mới hỏi: “Tôi không sao, anh có bị thương ở đâu không?”
Trì Uyên tháo dây an toàn ra, Tùy Mị cũng liền buông tay anh.
Tài xế xe trước đã xuống xe.
Trì Uyên cũng liền đi qua, loại chuyện này, không cần nói nhiều, chắc chắn là hoàn toàn trách nhiệm của anh.
Vốn dĩ tài xế bên kia biểu cảm không quá tốt, kết quả nhìn chiếc xe này của Trì Uyên, giá cả bỏ xe anh ta vài con phố.
Anh ta ban đầu muốn hùng hùng hổ hổ, kết quả cũng không mắng chửi, nửa ngày mới thốt ra một câu: “Anh sửa cái này, không thể ít tiền đâu.”
Tiền hay không tiền, Trì Uyên cũng không quan tâm, “Tôi gọi điện bảo công ty bảo hiểm tới.”
Cũng may là ngày nghỉ, thời gian của anh khá nhiều.
Những loại sự cố mà không có bất kì ý kiến phân chia trách nhiệm thật sự rất dễ xử lý, đều không cần thiết gọi cảnh sát giao thông đến.
Trì Uyên bên này trực tiếp gọi cho công ty bảo hiểm.
Đây là ngã tư,, va chạm như vậy, liền kẹt rất nhiều xe.
Trì Uyên gọi điện thoại xong, nghĩ nghĩ, đi đến bên cửa xe, nói với Tùy Mị trong xe: “Tôi ở bên này trong thời gian ngắn không thể rời đi, nếu không tiện cô đi trước đi.”
Tùy Mị đã bình tĩnh lại, cô đẩy cửa xuống xe: “Tôi ở đây , dù sao tôi cũng không có việc gì, nếu tôi đi, lòng tôi không yên tâm.”
Thật sự có gì mà không yên tâm, chuyện này với cô không có quan hệ gì.
Chẳng qua lời này, Trì Uyên chỉ là nghĩ, không nói ra.
Anh chỉ là lấy thuốc lá từ trong túi ra, sau khi bật lửa đứng ở bên cạnh, nhìn đầu xe biến dạng của mình, chậm rãi hút.
Anh gởi tin nhắn cho Tử Thư, bảo Tử Thư đến đây đón anh.
Bên phía công ty bảo hiểm đến rất nhanh, ở tại chỗ chụp ảnh lưu chứng cứ, thương lượng một chút, đối phương liền lái xe rời đi, nói là đi sửa chữa hư hỏng.
Thực tế xe Trì Uyên vẫn có thể chạy trên đường, chẳng qua nhìn thật sự không được đẹp.
Trì Uyên chỉ nói gọi xe kéo, trực tiếp kéo cửa tiệm 4S là được rồi.
Bên này xử lý rất nhanh, Tử Thư và xe kéo dường như là đến cùng lúc.
Tử Thư liếc nhìn thấy xe Trì Uyên, anh ta giật mình, nhanh chóng chạy tới: “Xảy ra chuyện gì vậy, đây tại sao lại tông nhau.”
Trì Uyên nhíu nhíu mày nói: “Đưa chúng tôi trở về trước.”
Nói xong anh lên xe Tử Thư, Tùy Mị gật đầu với Tử Thư, cũng lên xe.
Tử Thư nhìn thấy Tùy Mị, thật sự hơi ngạc nhiên.
Dựa vào lịch trình của Trì Uyên anh ta biết rõ, hôm nay không có bất kì buổi xã giao nào.
Trì Uyên cùng Tùy Mị ở cùng nhau, điều này hơi khiến người khác nghĩ không ra.
Trên đường anh ta lái xe, đầu tiên đưa Tùy Mị về nhà, sau đó lại đưa Trì Uyên về.
Cửa trong nhà đóng, cho thấy Cố Tư không có ở nhà.
Tử Thư theo Trì Uyên đi vào, Trì Uyên đi đến tủ lạnh trước, lấy một chai nước, một hơi uống sạch.
Tử Thư đứng ở phòng khách: “Tại sao anh cùng Tùy Mị ở cùng nhau, hôm nay có gì xã giao à.”
Trì Uyên bóp nát chai nước khoáng rỗng ném vào thùng rác: “Không có.”
Tử Thư giật mình, Trì Uyên không nói nhiều, một câu cũng không nói, trực tiếp quay người đi lên lầu.
Vừa đi lên trên, anh vừa nói: “Lúc về, giúp tôi đóng cửa lại.”
Ý tứ này, chính là cái gì cũng không muốn nói.
Tử Thư đứng ở dưới lầu một lúc mới đi.
Vốn dĩ chuyện này, Tử Thư nghĩ chỉ là một chuyện nhỏ, chỉ là tông vào đuôi xe, lại không gây ra thương vong gì, thật sự không có ảnh hưởng nào lớn.
Kết quả buổi chiều, không biết chuyện này làm sao, tin tức Trì Uyên lái xe tông vào đuôi xe trước bị đưa ra ngoài.
Chỉ có điều tiêu điểm tin tức, cũng không phải là chuyện Trì Uyên lái xe tông vào đuôi xe, mà là lúc đó xe xuất hiện ở vùng ngoại ô.
Hơn thế nữa, ngồi trong xe, không phải Cố Tư vợ Trì Uyên, mà là Tùy tiểu thư hôn thê trước kia của anh, Tùy Mị.
Dẫn dắt trong bài rất rõ ràng, thực sự Tùy Mị còn có một thân phận khác, xem như là một cộng sự hợp tác của công ty nhà họ Trì.
Nhưng có một điểm trong bài viết đều không nói, đối với danh xưng của Tùy Mị, đó là một mực vị hôn thê cũ.
Không biết lúc đó hiện trường tai nạn xe làm sao bị người khác chụp hình được.
Khi hai chiếc xe vừa đụng nhau, từ kính chắn gió phía trước có thẻ nhìn thấy, Tùy Mị là quay người qua ôm lấy Trì Uyên.
Trong bài viết tóm tắt giải thích hành động của Tùy Mị, hoàn toàn không xem xét nhân tố sự cố đưa vào.
Cho dù nói đi nói lại, ý chính của bài viết này là Trì Uyên, người đàn ông này khoảng thời gian trước bị tố ra ngoài ăn vụng, bây giờ lại trốn vợ mình cấu kết làm bậy cùng vị hôn thê cũ.
Đoán chừng gần đây không có tin tức đặc biệt gì lớn lập tức có thu hút.
Tin tức này vừa đưa ra, khỏi nói, phải nói cực hot.
So với tin tức trước đây Trì Uyên cái gì uống nhiều ngủ với nhân viên nữ cấp dưới còn bắt mắt hơn nhiều.
Suy cho cùng đối tượng ngoại tình lần này là vị hôn thê cũ.
Màu sắc tin tức này càng lạ mắt hơn.
Cố Tư lúc này vẫn đang ngồi ở bàn mạt chược.
Hôm nay không biết tại sao, vận may tốt như vậy, ăn ba nhà.
Vốn dĩ tâm trạng của cô còn vì cái này mà tốt hơn nhiều, kết quả Chương Tự Chi nhận một cuộc điện thoại, sắc mặt liền biến đổi.
Anh ta đặt điện thoại xuống, bài cũng không đánh.
Cố Tư ah ah hai tiếng: “Làm sao vậy, ra bài đi.”
Chương Tự Chi đưa tay, ra hiệu dừng một chút, sau đó anh ta lật điện thoại, rõ ràng là nhìn thấy cái gì đó bất thường, lông mày cả người hận không thể cau đến trời.
Ninh Tôn ở trên nhà Chương Tự Chi, anh trực tiếp nhích lại gần xem, sau đó cũng sững sờ.
Cố Tư là người thích tham gia náo nhiệt, lập tức đứng lên: “Xem gì vậy, hai người các anh đều có biểu cảm như vậy, nào nào nào, cho tôi xem với.”
Chương Tự Chi ngước mắt, nhìn Cố Tư: “Tiểu Cố Tư à, cái này cô khẳng định muốn xem, nhưng tôi cảm thấy, cô cần ổn định trạng thái mình trước, lũ khốn nạn truyền thông này, thật sự lời nào cũng dám bức bách, chúng ta cần phải tự mình phân biệt, biết không.”
Cố Tư “xùy” một tiếng: “Anh nói cái gì vậy, tôi đều nghe không hiểu, làm sao vậy, nào nào, cho tôi xem thử, tôi xem trước, là truyền thông bên kia lại nói nhảm chuyện gì rồi.”
Cô trực tiếp cầm lấy điện thoại Chương Tự Chi.
Trùng hợp trên màn hình là tin tức của Trì Uyên, còn có hình ảnh.
Hình ảnh là Tùy Mị ôm Trì Uyên, cảnh tượng cả người dán lên.
Mặt Tùy Mị là chôn ở tay Trì Uyên, nhìn không rõ biểu cảm.
Ngược lại Trì Uyên rất bình tĩnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!