Tử Thư bên đó gần như là nghe điện thoại ngay lập tức, dĩ nhiên Tử Thư cũng đã xem được tin tức này.
Còn không đợi Cố Tư hỏi gì, Tử Thư nói chuyện công ty mình bên đó, đang họp, nghĩ cách làm sao để xử lý sự việc này.
Cố Tư muốn nghe, tuyệt nhiên không phải chuyện này, cô hỏi Tư Thư có tiện nói chuyện không.
Tử Thư bên đó lập tức hiểu ra ngay, nói chờ một chút.
Sau đó Cố Tư nghe thấy âm thanh di chuyển ghế của Tử Thư, tiếp theo là tiếng bước chân, rồi sau đó, xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Tư Thư nói, “ Cô nói đi, bên cạnh tôi lúc này không có ai cả.”
Cố Tư ừ một tiếng, “Hôm nay anh có đến đón Trì Uyên ở hiện trường vụ tai nạn xe hơi không.”
Tư Thư bên này bĩu môi, đã biết được chính xác vấn đề Cố Tư muốn hỏi là gì.
Anh đơn giản liền có thể trả lời, “ Đúng, tôi đi đón, Tùy Mị cũng ở bên đó, chắc là hai người bọn họ ở cùng nhau, nhưng chắc chắn không có chuyện khác đâu,Tiểu Tư, hai người bọn họ nhìn thấy tôi, biểu tình rất điềm tĩnh, tôi tin rằng hai người bọn họ không làm việc gì đáng xấu hổ cả.”
Cố Tư thực sự không ngạc nhiên khi Tùy Mị và Trì Uyên ở cùng nhau, dù sao thì lúc trước đã nghe được giọng nói của Tùy Mị qua điện thoại.
Nhưng cô cứ nghĩ Trì Uyên và Tùy Mị là ở nhà tổ, hoặc gặp nhau ở đâu đó trong thành phố.
Tại sao lại chạy đến vùng ngoại ô, ở đó có gì sao?
Cô bây giờ có chút muốn biết, hai người họ đi đến chỗ nào.
Nói không chừng thật sự là đi thuê phòng ư?
Trì Uyên đêm qua không về, trưa nay lại vội vàng cùng Tùy Mị từ ngoại ô đi về thành phố, điều này… Ít nhiều cũng làm người ta liên tưởng tới.
Nếu quả thật là như vậy, có thể nói là chơi lớn rồi.
Hơn nữa chuyện rắc rối này, cô vốn dĩ không biết nên dùng lí do nào để công bố chuyện mình với Trì Uyên đã ly hôn ra bên ngoài.
Bây giờ thì tốt rồi, cảm thấy hiện thực này đã cho cô một lí do.
Tư Thư đối với chuyện này thật tình cũng chưa hiểu lắm, anh ta nói không rõ Trì Uyên và Tùy Mị đến đó làm gì, lịch trình của Trì Uyên hôm nay không có đề cập.
Tử Thư bây giờ buồn là chuyện công ty bên này phải giải thích với chuyện của Trì Uyên và Tùy Mị với bên ngoài như thế nào.
Chỉ là cho dù có giải thích như thế nào đi nữa, người bên ngoài cũng sẽ không tin.
Hơn nữa việc này, rõ ràng là bị người ta tính toán hết rồi.
Vùng ngoại ô đó, có thật bên phía truyền thông tình cờ gặp phải, còn trùng hợp như vậy, chụp được ảnh hai người bị tai nạn xe ô tô.
Nghĩ như vậy đều có chút không đúng, ngoài ra bây giờ trên mạng Internet có một nhóm thủy quân có nhịp điệu.
*Thủy quân Internet: là một nhóm người viết bài trên Internet được trả tiền để đăng nhận xét trực tuyến với nội dung cụ thể.
Vậy nên đằng sau việc này, nhất định có một số vướng mắc về lợi ích.
Bây giờ lời giải thích đơn giản, chắc cũng chẳng được gì.
Cố Tư nghe một lát liền cười, “ Được rồi, tôi biết rồi, anh bận việc của anh đi, cúp điện thoại đi.”
Bên này cúp điện thoại rồi, Chương Tử Chi liền căng đầu lên, “ Sao rồi, trợ lý đó anh ta nói sao, tôi thấy A Uyên và Tùy Mị sẽ không như vậy đâu, ánh mắt A Uyên nhìn Tùy Mị không hề có mục đích gì.”
Cố Tư đứng dậy, ván mạt chược này không có cách nào có thể tiếp tục được nữa.
Có điều cô đưa tay, “Nào nào nào, tiền thua mạt chược tính trước đi, tính toán rõ ràng trên bàn luôn đi.”
Chương Tự Chi rít lên, “ Cô đến lúc này rồi, vẫn không quên chuyện tiền được à.”
Cố Tư trừng mặt, “ Đưa tiền đưa tiền đây, đừng nói mấy câu vô ích đó.”
Cô chỉ cần tiền của Chương Tự Chi và Ninh Tôn thôi, còn người phục vụ đó không tính đến, họ đến là để góp vui.
Cất tiền đi rồi, Cố Tư liền đứng dậy, “ Nội bộ có sự tình, tôi phải về nhà trước, có thời gian rảnh chúng ta lại làm một bàn nhé.”
Nhìn tâm trạng của cô , thực ra là không để việc ở trên mạng vào trong lòng.
Chương Tự Chi hơi yên tâm một chút, cảm thấy việc này, có lẽ nên để giới truyền thông tự biên tự diễn mọt chút, thực ra cũng không để ảnh hưởng lớn.
Cố Tư bên này gọi xe đi về nhà trước, Trì Uyên chưa về.
Cô đi vòng quanh nhà một vòng, cảm thấy phòng khách bên này không có gì thay đổi, cũng không nhìn ra Trì Uyên đã từng về qua hay chưa.
Cố Tư đi lên lầu, đi về phòng của mình.
Lấy điện thoại ra, cô tùy tiện có thể tìm thấy tin tức về Trì Uyên trong nháy mắt.
Tin tức địa phương bên này, top mười tin tức hàng đầu, có đến tám tin đều là của anh.
Những ngày gần đây cuộc sống của mọi người trôi qua đều nhàm chán, bắt được một việc gì đó nhất định phải nhai vụn ra mới được.
Cố Tư dù sao cũng không có việc gì, liền xem hết một lượt các tin tức này, bao gồm cả bình luận.
Tin tức nói rằng Trì Uyên gian dối, không thành thật, dù sao lật đi lật lại đều là ý nghĩa đó.
Bên trong bình luận có nói Trì Uyên và Tùy Mị có thể là tình yêu thực sự, cũng có bình luận nói Trì Uyên vốn dĩ là không thành thật, không chừng sự việc của Vạn Phong lần trước, mọi người nói cũng là sự thật.
Dù sao nhìn xuống, các bình luận về Trì Uyên đều không tốt.
Cố Tư chăm chăm đọc các bình luận một lúc lâu, muốn đóng giả là một người qua đường phản bác vài câu, đều không biết nói gì cho tốt.
Vậy nên đơn giản là quên nó đi, cô đặt điện thoại sang một bên, nằm lên giường.
Tối qua ngủ không ngon, lúc này cô đột nhiên ngủ gật, xem ra có vẻ cô đã hoàn toàn buông xuôi mối quan hệ giữa cô và Trì Uyên rồi. Cố Tư trở người qua bên này, qua một lúc mới thực sự mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ.
Một mạch ngủ một giấc đến chạng vạng, cuối cùng tỉnh dậy vì đói.
Cô nhanh chóng ngồi dậy, hoa mắt chóng mặt.
Cố Tư xuống lầu, đi ra phòng bếp, đun nước nấu sủi cảo, thứ này tương đối là tiện.
Sủi cảo vừa cho vào nồi, Trì Uyên vừa về tới.
Cố Tư đứng ở phòng bếp, nhìn ra bên ngoài, anh đã đổi một cái xe khác.
Quả nhiên là người có tiền.
Có điều nói qua nói lại, cô cũng gần như đến kỳ thi lái xe rồi.
Đợi đến khi có được bằng lái xe trong tay, cũng sẽ có được một chiếc xe.
Cố Tư nhìn Trì Uyên xuống xe, đi về phía phòng khách.
Cố Tư vội thu lại ánh nhìn, lại nhìn chằm chằm vào sủi cảo trong nồi
Trì Uyên vừa vào liền có thể nhìn thấy Cố Tư, anh nhìn cô một lúc.
Cô tâm tình không tệ, còn hát nữa.
Trì Uyên nghe Tử Thư nói rồi, Cố Tư gọi điện đến hỏi về việc ở trên mạng.
Vậy nên, cô thật sự không đặt những việc này ở trong lòng.
Cô một chút cũng không bận tâm anh ở cùng ai, xuất hiện ở nơi nào.
Trì Uyên cười lạnh một cái, trực tiếp đi lên lầu.
Cố Tư đợi sủi cảo chín vớt ra khỏi nồi, tự mình mang ra phòng ăn để ăn.
Chỉ là chưa ăn được mấy cái, bên kia cửa lại có một chiếc xe đi vào.
Cố Tư nhanh chóng ra xem.
Lần này đến là Trì Chúc và bà Trì.
Biểu tình của hai người không được tốt cho lắm.
Cố Tư vẫn đứng ở chỗ cũ, đợi Trì Chúc đi vào, cô chào hỏi, “ Bác Trì.”
Trì Chúc gật đầu, nhìn biểu tình của Cố Tư có chút hơi khó chịu, đoán chừng là vì sự việc lần này, có chút không kìm được vì mất mặt.
Cố Tư không chào bà Trì, trực tiếp quay người đi vào phòng ăn.
Bà Trì bây giờ cũng không để ý được nhiều đến vậy.
Trì Chúc hai người bọn họ trực tiếp đi lên lầu.
Trì Uyên đang đứng ở cửa phòng mình, “ Ba mẹ sao lại đến đây vậy.”
Bà Trì nói trước, “ Con nói xem chúng ta tại sao lại đến, sự việc lần này náo loạn như thế, chúng ta dĩ nhiên là đến để trao đổi với con, xem sự việc lần này xử lý như thế nào.”
Trì Uyên quay người đi vào trong phòng, “ Con nói rồi con tự mình lo được.”
Bà Trì đi theo vào, “ Mẹ trước kia từng nói rồi, sự việc bên phía Vạn Phong không có gì nữa, để con tìm cơ hội công bố chuyện ly hôn ra, con không nghe mẹ, con nhìn đi, bây giờ lại như này.”
Bà ngồi vào đầu giường.
Giọng của Trì Chúc nghe vẫn rất điềm tĩnh, “ Bây giờ con muốn xử lý như thế nào, ta vừa từ bên công ty về, chú hai, chú ba, và chú tư của con dĩ nhiên không nói gì, nhưng có thể nhìn ta được, đối với sự việc lần này, là có chút không vui, xét cho cùng, việc này cũng có ảnh hưởng đến công ty, vì vậy ta hy vọng chúng ta có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề này.”
Bà Trì mím môi nhìn Trì Uyên, nhìn Trì Uyên một lúc không nói gì, trong lòng ngứa ngáy khó chịu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!