Khi nhìn thấy cảnh sát, bà Trì sợ hãi, co người lại, trốn ở ghế sau.
Trì Chúc quay đầu lại, thật sự không muốn nhìn thấy bà ấy.
Trì Uyên trực tiếp lái xe đi, ngang qua xe cảnh sát, anh cũng không quay đầu lại nhìn.
Qua kính chiếu hậu, có thể thấy xe cảnh sát từ từ dừng lại trước cửa nhà Cố Tư, hai nhân viên cảnh sát xuống xe, bước vào sân.
Trì Uyên thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cảm thấy rất bực bội.
Bà Trì vuốt vuốt ngực :”May quá, thật may quá!”
Trì Uyên lái xe một lúc rồi nói :”Mẹ, con nên đưa mẹ đi đâu?”
Câu hỏi này như đang hỏi khó bà Trì.
Đưa bà ta đi đâu?
Thật ra, bà ấy cũng muốn quay lại nhà tổ của nhà họ Trì, nhưng ban đầu, bà là người thu xếp đồ đạc, bỏ đi. Khi rời đi, bà ta còn tỏ ra hùng hổ.
Bây giờ, trước mặt Trì Chúc và Trì Uyên, bà ấy cảm thấy không có mặt mũi nào nói muốn quay về.
Bà Trì liếc nhìn Trì Chúc từ khóe mắt.
Trì Chúc lại thực sự không có phản ứng gì, như thể ông ấy không nghe thấy câu hỏi của Trì Uyên.
Dáng vẻ này, chính là không muốn bà ta quay lại nhà tổ sao.
Bà Trì hơi tức giận, nhiều năm trôi qua, Trì Chúc chưa từng như vậy. Bây giờ, chỉ vì người ngoài, mà đối xử với bà ta thế này.
Bà ta giận dỗi nói :”Đưa mẹ về nhà bà ngoại, mẹ không về nhà tổ nữa”.
Trì Uyên cũng không thuyết phục bà, trực tiếp lái xe về phía nhà bà Trì.
Sau đó, trên đường đi, không ai nói lời nào.
Cho đến khi xe dừng lại, động tác của bà Trì có chút lề mề chậm chạp.
Mở cửa xe mất gần cả nửa ngày trời.
Đương nhiên, Trì Chúc hiểu được chút tâm tư kia của bà ta, không nhẫn nại nói :”Nhanh lên, chúng tôi còn phải đến công ty, còn rất nhiều việc đang chờ chúng tôi kia kìa.”
Bà Trì tức giận, mở cửa xe bước xuống, đi thẳng vào nhà, không thèm chào hỏi hai người họ.
Trì Uyên thở dài, lái xe đi.
Khi Trì Chúc và Trì Uyên trở lại công ty, nhà họ Tùy đã đến rồi.
Tùy Mị cũng đến.
Mặc dù cô ấy trang điểm tinh tế, nhưng có thể thấy, tình trạng của Tùy Mị không được tốt lắm.
Cô ấy trông rất mệt mỏi, hơi xuống sắc.
Nhà họ Tùy chờ trong phòng họp, Trì Chúc và Trì Uyên vội vàng đi tới.
Nhìn thấy Trì Uyên, Tùy Mị lập tức đứng lên.
Ông cụ Tùy ngồi bên cạnh lên tiếng :”Mị Mị”.
Tùy Mị có vẻ phản ứng kịp, có chút ngượng ngùng, sau đó chậm rãi ngồi xuống.
Trì Uyên đi vào, trực tiếp ngồi xuống mà không nhìn Tùy Mị.
Bên kia, cảnh sát hỏi Cố Tư vài câu, cũng không có chuyện gì.
Cô ấy nói rằng cô ấy không báo cảnh sát, cũng không rõ chuyện gì. Hai người cảnh sát cũng không hỏi nhiều.
Chờ người đi khỏi, cô ngồi trên sofa, một lúc lâu sau mới nhớ ra, cô đi xóa dấu vân tay của Trì Uyên.
Sau này, không nói bà Trì nghĩ gì, ngay cả bản thân cô cũng không muốn có bất kỳ quan hệ nào với nhà họ Trì.
Cố Tư dọn dẹp đống lộn xộn trong phòng khách. Sau đó lên lầu, nằm trên giường.
Cô trở mình vài lần, lấy điện thoại ra đọc tin tức trên mạng.
Thật ra, thành thật mà nói, cô đã từng nghĩ muốn nói giúp Trì Uyên vài câu.
Chuyện này qua đi càng sớm, thì cuộc sống của cô càng có thể đi đúng hướng sớm hơn. Kéo dài thế này, cũng rất ảnh hưởng đến cô.
Nhưng bà Phương Tố này, thật sự không biết cân nhắc nặng nhẹ, còn dám ra lệnh cho cô. Cho rằng danh phận con dâu trưởng nhà họ Trì là giấy thông hành sao.
Ở đâu cũng có thể ra oai à?
Xí.
Làm như vậy, càng khiến cô không thể chờ đợi mà muốn lên mạng giẫm thêm cho Trì Uyên vài cái.
Cố Tư hít sâu một hơi, nhưng dù sao vừa rồi cũng đánh rất sướng tay, bao nhiêu uất hận đè nén trong lòng từ trước đều trút ra hết.
Cố Tư chọn đọc hai mẫu tin, nội dung chính vẫn là những chuyện vô vị kia.
Nhưng lần này, là phân tích chuyện đính hôn trước đây của Trì Uyên và Tùy Mị .
Thật ra, Cố Tư không rõ lắm những chuyện xảy ra giữ Tùy Mị và Trì Uyên trước đó, chỉ biết rằng hai gia đình đã đính ước.
Chính cô là người đã xuất hiện, phá vỡ thế cân bằng này.
Cô đọc bài báo nói rằng cuộc hôn nhân giữ nhà họ Trì và nhà họ Tùy thực chất là do một mình bà Trì sắp xếp.
Nghe nói bà Trì gặp Tùy Mị, liền yêu thích cô gái này. Vì vậy mới về nhà nhắc đến chuyện này.
Trì Uyên khi đó đã đến tuổi, làm việc rất tốt trong công ty nhà họ Trì, sự nghiệp thành công không nhỏ.
Nếu có thêm một gia đình hạnh phúc vào thời điểm này, thì gần như là người chiến thắng trong cuộc sống.
Nhà họ Trì có lẽ cũng đã tính toán, cho rằng nhà họ Tùy là một lựa chọn tốt.
Nhà họ Tùy đương nhiên rất coi trọng Trì Uyên, cho nên khi nhà họ Trì mới nhắc đến một chút, nhà họ Tùy cũng đồng ý ngay.
Đính ước này, lúc đầu rất suông sẻ.
Bài báo cũng đề cập rằng Trì Uyên và Tùy Mị cũng từng gặp mặt vài lần, anh ấy cũng rât hài lòng về Tùy Mị.
Chỉ là không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên anh ấy cưới người khác, không bằng Tùy Mị về mọi mặt.
Cố Tư đọc phía trên của bài báo cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng phía dưới thì….”không bằng Tùy Mị về mọi mặt”?
Cô lại “Xí” một lần nữa.
Cố Tư đặt điện thoại xuống, xem tin tức một chút, lại khiến bản thân tức giận. Thật không đáng mà!
Cô ôm chăn bông, trở mình hai lần rồi nhắm mắt lại.
Xem như không có chuyện gì, đi ngủ.
Một bên khác, trong công ty nhà họ Trì.
Thực sự, các nhân viên đều không thể hiểu rõ tình hình hiện tại.
Lúc trước, Cố Tư hay đến đây, cô ấy và Trì Uyên trông rất tình cảm, tại sao chưa bao lâu hai người lại ly hôn.
Sáng sớm nay, nữ nhân viên họ của công ty Vạn Phong lại ra mặt, nói rằng những gì cô ta nói trước đây là sự thật, quan hệ của Trì Uyên và Cố Tư rạn nứt là bắt nguồn từ chuyện của cô ấy.
Lúc trước không ai tin lời của người phụ nữ này, nhưng bây giờ Trì Uyên đang trên đỉnh ngọn sóng, lại có người thêm thắt, vì vậy, lời nói của người phụ nữ này được nhiều người dùng để chứng minh Trì Uyên đã vượt quá giới hạn.
Tuy rằng, ngoài mặt nhân viên công ty không dám nói gì, nhưng những lời xì xào sau lưng chưa bao giờ ngừng.
Hôm nay, trùng hợp Tùy Mị lại đến đây, những người nhân viên đó đều nhìn Tùy Mị không thuận mắt.
Nếu phải chọn giữa Tùy Mị và Cố Tư, hầu hết mọi người sẽ ủng hộ Cố Tư.
Một Cố Tư tương đối bình dân gần gũi, luôn mỉm cười. Trong khi Tùy Mị lại có vẻ xa cách, luôn ra hiệu cho mọi người đừng làm phiền.
Còn có một lý do khác, dù sao Tùy Mị trong trò hề này có chút đuối lý.
Nhiều người cho rằng cô ta là người thứ ba.
Người thứ ba đương nhiên không được công chúng chấp nhận.
Trì Cảnh xem xong tài liệu trong văn phòng, sau đó đứng dậy đi đến phòng pha café.
Đến cửa phòng pha café, anh ta dừng lại.
Trong phòng có người, là ba nữ nhân viên đang dựa vào cửa sổ, vừa uống nước vừa trò chuyện.
Tuy rằng đã nói chuyện rất nhỏ, nhưng Trì Cảnh đứng ở cửa vẫn nghe thấy.
Một trong số họ nói :”Tôi thấy cô Cố kia rất là tốt”.
Người kia gật đầu :”Đúng vậy, tôi nghĩ cô sẽ quý mến cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cô ấy cười có thể thu hút được tiền tài đấy.”
Người thứ ba cười lên, nhìn người thứ hai :” Chị Vương, chị nói chuyện xa xôi quá, tôi nói này, cô Cố kia, đừng nhìn người cô ấy nhỏ gầy nha, dáng người này thực sự rất có tiềm năng, nhất định sau này sẽ sinh con trai đó.”
Nói xong ba người cùng cười lên ha ha.
Sau khi cười xong, người thứ ba thở dài một hơi :”Nói đến đây, cô Cố quả thật là rất tốt. Tuy rằng không gặp cô ấy nhiều, nhưng cô ấy so với cô Tùy thì dung mạo xinh đẹp hơn nhiều”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!