Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu Full

Chương 191: Gọi mấy cô gái tới

 

Lâm Khiết Vy hoàn toàn không có chuẩn bị, bị kéo lảo đảo một cái, Mạc Lâm Kiêu lại cất bước đi, nhưng bước chân ngắn lại, tốc độ cũng chậm hơn, hoàn toàn là nhân nhượng cô bé chân ngắn là cô.

Ông tư Mã ở bên cạnh thấy nhìn thế là đủ rồi, nhìn người quả nhiên là không thể chỉ nhìn bề ngoài!

Lâm Khiết Vy chậm rãi tỉnh lại từ trong kinh hãi, phát hiện mình bị Mạc Lâm Kiêu nắm đi về trước, tư thế giống như chủ nhân dắt chó đi dạo, cô nhất thời cảm thấy không được tự nhiên.

Ai da, lòng bàn tay anh nóng quá, giống như bàn ủi, cô muốn tránh ra, nhưng nghĩ tới hôm nay cảm xúc của anh cuồng bạo như thế, đừng nên tìm phiền phức thì hơn.

Vụng trộm nâng mí mắt, ngắm nhìn người đàn ông cao lớn bên cạnh, phát hiện gương mặt anh vô cùng lạnh lùng, sườn mặt tinh xảo như điêu khắc, đôi mắt sâu không lường được, nhìn phong thái và khí thế của anh, trong hoảng hốt giống như thấy được đế vương bễ nghễ thiên hạ Đều nói gần vua như gần cọp.

Quả nhiên, mấy ngày này cô đã khắc sâu lĩnh hội câu này.

Vị đại gia này là lão hổ mưa nắng thất thường!

Đám người đi tới Nguyên Các, đây là kiến trúc quý giá đẹp nhất Tiêu Dao Quán, bình thường ít mở cho bên ngoài, bây giờ trên cơ bản là cho Mạc Lâm Kiêu dùng.

Ông tư Mã ân cần như tiểu nhị, đi theo sau Mạc Lâm Kiêu, đi vào trong phòng ở Nguyên Các, cười tươi tới mức mắt sắp không thấy: “Ha ha, cậu Kiêu, hôm nay muốn ăn gì?”

“Mang mười mấy món ăn lên, tỉnh xảo một chút” Ông tư Mã vội vàng gật đầu, không ngừng cúi người: “Được rồi, đồ ăn tôi đã cả gan bố trí, lát nữa tôi sẽ tự mình tới phòng bếp nhìn chădm chằm, không dám thất lễ chút nào”

Mạc Lâm Kiêu tùy ý xua tay, ý bảo ông tư.

Mã có thể rời đi, ông tư Mã khom người chuẩn bị rời đi, đột nhiên nhìn về phía Lâm Khiết Vy, cũng rất cung kính hỏi một câu: “Cô gái này, có món ăn nào đặc biệt yêu thích hay không, cứ nói cho tôi.”

Lâm Khiết Vy lắc đầu.

Mạc Lâm Kiêu suy nghĩ một lát, bổ sung thêm một câu: “Lại thêm một món súp đi, là súp ngọc lan kim phượng vây cá”

Nghe thấy tên món ăn này, đôi mắt ông tư: Mã sáng lên, cười nói: “Được ạ! Món súp này, con gái đều thích ăn”

Mạc Lâm Kiêu chê ông tư Mã lắm miệng, liếc mắt ra hiệu nhanh cút đi, ông tư Mã cười hì hì khom lưng ra ngoài. Ánh mắt Mạc Lâm Kiêu nhìn về phía Lâm Khiết Vy, quả nhiên nhìn thấy đôi mắt cô lóe lên chờ mong, hừ, heo, ngoại trừ ăn ra, còn biết cái gì? Nghe thấy tên nước súp này, cô lập tức vui vẻ rồi.

Mạc Lâm Kiêu lười nhác ngồi xuống, nhìn thấy thế Lâm Khiết Vy cũng không khách sáo, tự mình ngồi xuống ghế sô pha cách xa anh, cô nhóc kia làm gì mà cách xa anh như vậy, chẳng lẽ muốn Mạc Lâm Dương nhìn ra cô và anh đang bất hòa?

“Đó không phải là vị trí cô ngồi!”

Lâm Khiết Vy nghe thấy giọng nói trong veo mà lạnh lùng của anh, kinh ngạc nhìn về phía anh, phát hiện đôi mắt đen của anh u ám.

Vẻ mặt Lâm Khiết Vy bất ngờ, cô vội vàng đứng dậy, trong ánh mắt nhắc nhở của Mạc.

Lâm Kiêu, cô chậm rãi đi tới đối diện, ngồi xuống. Mạc Lâm Kiêu tức tới mức ngực bị kiềm hãm, cô ngồi đối diện không phải cách anh rất xa sao? Cuối cùng không nhịn được nữa, tay anh vỗ vị trí bên cạnh mình, quát: “Lại đây!”

Lâm Khiết Vy nhíu mày lại, chần chừ. Ngồi sát bên cạnh anh… Hiện giờ cô không muốn ngồi quá gần hùng sư đang nổi giận, cảm thấy rất nguy hiểm. Cô do dự như thế, Mạc Lâm Kiêu lập tức mất hứng, đôi mắt sắc bén nhìn về phía cô, trong khoang mũi phát ra một tiếng âm trầm: “Hửm?” Người phụ nữ tốt không chịu thiệt thòi trước mắt.

“À… Đến đây” Lâm Khiết Vy hơi đảo mắt, giả bộ vô cùng nhu thuận, vui vẻ đi tới bên cạnh Mạc Lâm Kiêu, cẩn thận ngồi xuống.

Ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân hỗn loạn, Trần Kiệt ló đầu vào, nhìn Mạc Lâm Kiêu dò hỏi: “Để cậu ta vào nhé?” Mạc Lâm Kiêu khẽ gật đầu.

Sau đó cửa mở ra, Nam Cung Hào và Mạc Lâm Dương đi vào.

Nam Cung Hào vẫn là gương mặt hồ ly cười không đổi, giống như rất thân thiết với Mạc Lâm Dương, vỗ bả vai anh ta nói: “Người anh em Lâm Dương cơ thể thật tốt! Còn trẻ tuổi, hơi dùng sức một chút, đã khôi phục anh tuấn tiêu sái! Tôi nói này người anh em Lâm Dương, cậu đừng giả vờ suy yếu nữa, cơ thể này của cậu, tối nay đại chiến ba trăm hiệp với hai cô gái xinh đẹp đều không thành vấn đề”

Mạc Lâm Dương cười khổ một tiếng, không biết nên nói tiếp thế nào.

Lâm Khiết Vy đều nhìn tới mức trợn mắt há miệng Ông trời của tôi ơi, thế mới biết, Nam Cung Hào thậm chí còn có năng lực trợn mắt nói dối.

Cái gì mà anh tuấn tiêu sái, cái gì mà đại chiến ba trăm hiệp, bây giờ Mạc Lâm Dương đã thảm tới mức không thể hình dung rồi Gương mặt xanh tím sưng đỏ, ngũ quan đều biến dạng, đã như là hai người với người thanh niên anh tuấn thấy giữa trưa rồi.

Tuy thay một bộ quần áo sạch sẽ, nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt, vết thương trên người cũng có lẽ không ít. Anh ta ngay cả thắt lưng đều không thẳng được, có thể thấy suy yếu cỡ nào!

Mạc Lâm Kiêu kỳ lạ thì thôi, ngay cả thuộc hạ bên cạnh cũng kỳ lạ.

Mạc Lâm Kiêu chỉ vị trí phía xa, lạnh nhạt nói: “Hai anh em chúng ta đã lâu rồi không ăn cơm với nhau, nào, ngồi đi, tối nay tôi mời, cậu cứ chơi thỏa thích đi” Mạc Lâm Dương chậm rãi gật đầu, ngồi xuống ghế sô pha xa nhất Lâm Khiết Vy mới ngồi, mới vừa ngồi xuống, không nhịn được ho khan hai cái.

Lâm Khiết Vy kinh hãi nhíu mày, Mạc Lâm Dương sẽ không phát bệnh hen suyễn, cô sẽ không cần cấp cứu đúng không?

Mạc Lâm Kiêu liếc mắt nhìn biểu cảm của Lâm Khiết Vy, trong lòng rét lạnh, lạnh lùng nói: “Cung Hào, Lâm Dương đều đã ho như thế, nhanh rót rượu cho cậu ấy, để cậu ấy nhuận cổ họng”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận