Chương 211
Di động bị nghiền nát, dưới đôi giày da bóng loáng kia.
Trong lòng Trương Tiểu Phi kinh hãi, cật lực ngẩng đầu, ngước mặt nhìn người đến. Gương mặt của người nọ, chìm sâu vào một ám, hoàn toàn không nhìn rõ diện mạo. Nhưng cho dù nhìn rõ thì thế nào? Bây giờ anh ta sắp chết đến nơi! Trận lửa lớn đêm nay, rất quỷ dị lại kỳ quặc, còn trùng hợp xuất hiện người này, cho thấy rõ có người muốn anh ta chết!
Mà người không nhìn rõ mặt này, nhất định là đến giết anh ta!
Trái tim của Trương Tiểu Phi, không ngừng chìm xuống, dường như rơi vào vực sâu không đáy, đôi mắt đỏ bừng, nghẹn ngào nói: “Xin anh, tha cho con trai tôi! Nó không biết gì hết, nó còn nhỏ, xin anh tha cho nó một mạng!”
Người đó dùng giày da nâng cằm Trường Tiểu Phi, động tác tràn ngập vẻ sỉ nhục, phía trên dường như truyền đến tiếng cười lạnh lẽo: “Có muốn sống không?”
Trương Tiểu Phương lập tức ngơ ngác. Ai cũng có bản năng cầu sinh, nhưng trong tình huống này, muốn sống tiếp, không biết phải trả giá thế nào.
Hung hăng quyết tâm, Trương Tiểu Phi cắn răng nói: “Tôi chỉ xin giữ lại một mạng cho con trai, còn về tôi…chết thì chết thôi!” “Hừ, có khí phách lắm” Giọng điệu người đó rất khó phân biệt là
châm chọc hay khen ngợi, xoay người bước ra ngoài, để lại giọng nói lạnh lùng: “Mặc kệ bố con họ, có người muốn chết, chúng ta cần gì vất vả cứu giúp?”
Tiếng bước chân càng lúc càng xa.
Nhịp tim Trương Tiểu Phi tăng tốc, cúi đầu nhìn con trai trong lòng, cực kỳ hoảng loạn, khàn giọng hét: “Tôi muốn sống! Tôi muốn sống! Cứu mạng! Cứu mạng!”
Một phút sau, Trương Tiểu Phi và Trương Đại Phúc đã ở trong con hẻm đối diện nhà họ Trương Tiểu Phi trơ mắt nhìn ngôi nhà đổ nát của mình, bị lửa lớn nuốt chửng. Nếu không có mấy người lai lịch bất minh bên cạnh giúp đỡ anh ta và Đại Bảo, sáng ngày mai, sẽ có tin tức hai bố con chết trong biển lửa. Giữa sự sống và cái chết, chỉ cách nhau một chút! Trên gương mặt Trường Đại Phúc tuy lấm lem khói bụi đen nhẻm, vết thương trên trán đã sớm ngừng chảy máu, chỉ là đến giờ chưa tỉnh lại, dù sao cũng là con nít, nắm trong lòng anh ta, vẻ trẻ con thản nhiên trên mặt, như thiên thần nhỏ ngủ say.
Trương Tiểu Phi cúi đầu nhìn con trai, đáy mắt tràn ngập thấp thỏm. Mạng của anh ta, anh ta có thể vứt bỏ, nhưng mạng của con trai, anh ta lại không nỡ mang theo.
Trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí.
Những người này cứu bố con anh ta, nhất định có điều kiện.
Lẽ nào, anh ta phải tiếp tục bán linh hồn mình? “Trương Tiểu Phi, có người ra giá cao, muốn anh chết, anh có biết không?” Thân ảnh cao lớn phía trước chậm rãi nói, bước ra khỏi lửa lớn, đôi giày da quý giá của anh ta chưa từng dính một hạt bụi.
Trương Tiểu Phi gật đầu, không nói tiếng nào. Bên tai toàn bộ đều là tiếng lửa cháy lách tách, còn có không ít người đang dập lửa, có thể nghe thấy tiếng còi xe cứu hỏa truyền đến từ xa. Tất cả âm thanh hỗn tạp, dường như đang cách anh ta rất xa.
Người đó nói tiếp: “Tôi đây coi như cướp anh từ trong tay diêm vương, bắt đầu từ hôm nay, mạng của anh, chính là của tôi!”
Trương Tiểu Phi đột nhiên ngẩng đầu nhìn người đàn ông cao lon kia, phát hiện anh ta mặc áo gió đen từ đầu đến chân, áo khoác dính liền mũ trùm đầu, dáng người anh ta thẳng tắp thon dài, như quỷ mị dung nhập vào bóng đêm, Trương Tiểu Phi dùng sức trừng lớn mắt, lại không nhìn rõ ngũ quan của anh ta.
“Anh muốn tôi làm gì?”
Người đàn ông mặc áo gió phất tay, hai người đàn ông cường tráng đoạt lấy Trường Đại Phúc trong lòng anh ta, Trương Tiểu Phi hoảng sợ đến vỡ mật.
“Trả con lại cho tôi! Các người muốn làm gì? Có giỏi thì nhằm vào tôi này! Đừng làm hại trẻ con!”
Hai người đàn ông cường tráng dùng chân đạp lên lưng Trương Tiểu Phi, Trương Tiểu Phi vốn dĩ không còn bao nhiêu sức lực, không cử động được nữa, mắt như sắp nứt ra nhìn chằm chằm con trai.
Chỉ thấy một người đàn ông lấy cây kim ra, mũi nhọn nhanh chóng
đâm vào cánh tay Trương Đại Phúc, tiêm thứ gì đó. Trái tim Trương Tiểu Phi đập nhanh, trong lòng dâng lên cảm giác cực kỳ bất an. Tiêm xong, người đàn ông cường tráng trả Trương Đại Phúc cho Trương Tiểu Phi, Trương Tiểu Phi căng thẳng nhìn nơi bị tiêm, chỉ có một lỗ tiêm cực nhỏ, không biết là thứ gì, đã rót vào cơ thể con trai.
“Anh rốt cuộc muốn làm gì? Anh tiêm thứ gì cho con trai tôi? Nếu con trai tôi xảy ra chuyện gì, tôi làm ma cũng không tha cho anh!” “Hahaha..”
Người đàn ông mặc áo khoác mỉm cười thanh nhã, trong tiếng cười tràn ngập khinh bỉ: “Thế đạo này, người chính là ma quỷ, ma quỷ chính là người, còn phân rõ được sao? Trương Tiểu Phi, anh phải làm rõ, bây giờ anh không có tư cách nói điều kiện với tôi, chuyện anh có thể làm, chỉ là phục tùng mệnh lệnh của tôi! Muốn con trai anh sống tốt, vậy thì phải làm việc theo lời căn dặn của tôi, còn về độc tố trong người con trai anh, mỗi tháng tôi sẽ đưa thuốc giải cho anh. Đừng có ý đồ thoát khỏi khống chế của tôi, độc trong cơ thể con anh, chỉ có tôi mới giải được. Cẩn thận anh chỉ cần hơi không nghe lời thôi, sẽ không còn con trai nữa”
Trương Tiểu Phi tức giận cả người run rẩy, khoảnh khắc này, lại cảm thấy chi bằng ban nãy bị thiêu chết cho xong.
Giọng nói người đàn ông mặc áo khoác đè thấp xuống, mang theo hung ác vô hạn: “Tôi muốn anh tiếp cận Lâm Khiết Vy, thành công trở thành người bạn mà cô ta tin tưởng” Mí mắt Trương Tiểu Phi nhảy dựng: “Chuyện này sao có thể
được? Tôi là kẻ thù của cô ấy! Tôi vừa hãm hại cô ấy, sao cô ấy có thể tin tưởng tôi?”
“Với năng lực của anh và con trai anh, chúng tôi cũng có chút hiểu biết. Cố gắng lên, tranh thủ lấy thuốc giải độc tháng sau cho con trai anh.”
“Có thể để tôi làm việc khác không? Chuyện này thật sự không có phần thắng! Cho dù bảo tôi giết người cướp của, tôi cũng có thể làm!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!