Chương 76
Lâm Thúy Lan giống như đã sớm quên biểu cảm của cô hôm qua, nở nụ cười dịu dàng, thái độ vô cùng tốt hỏi: “Khiết Vy, sao ngày hôm qua em lại tắt điện thoại thế? Ông nội nhớ em, hỏi em đó.”
Lâm Khiết Vy tin cô ta mới lạ.
Ông nội nhớ cô sao? Có lẽ là muốn đánh cô thì có!
May mà hôm qua cô anh minh, sớm đã tắt điện thoại, nếu không bị ông nội gọi về nhà cũ, có lẽ sẽ bị thu thập tàn nhẫn một trận.
Lâm Thủy Lan là một sự tồn tại hết sức quan trọng ở nhà họ Lâm, đánh cô ta, cô không có khả năng được yên.
Nhưng cô muốn đánh cô ta, là vì nhịn quá nhiều năm, hơn nữa sống chết của em trai còn chưa rõ, lúc ấy cô không quan tâm tới hậu quả rồi.
“Không còn chuyện gì khác, tôi phải đi.”
Lâm Phi Diệp lập tức ngăn cản Lâm Khiết Vy, Lâm Khiết Vy vung mạnh tay tới, quả nhiên là dọa Lâm Phi Diệp sợ, chạy tới phía sau Lâm Thúy Lan, còn không quên vươn tay che mặt.
Người nhát gan! Chỉ biết theo sau Lâm Thúy Lan, không khác gì con chó.
Kim Ngọc không nhịn được chất vấn: “Lâm Khiết Vy, nghe nói cô bám được đùi Mạc Lâm Dương rồi hả? Cô và Mạc Lâm Dương có quan hệ gì?” Lâm Khiết Vy ôm cánh tay, không phối hợp nói: “Dựa vào cái gì các người hỏi, tôi nhất định phải trả lời?”
Vẻ mặt Lâm Thúy Lan lo lắng nói: “Khiết Vy à, lần trước vì nguyên nhân cá nhân của em đã bị nhà họ Tạ từ hôn, vô cùng náo nhiệt, thanh danh bị hao tổn, bây giờ em cần phải cẩn thận một chút, đừng trêu chọc lung tung đàn ông nào đó.”
Lâm Phi Diệp cũng nói theo: “Đúng vậy đúng vậy! Chị còn dám kéo nhân tình của mình đến bệnh viện, có phải là chị không muốn làm ở bệnh viện nữa hay không? Làm ô uế bầu không khí ở bệnh viện!”
Kim Ngọc vén tóc, khinh bỉ nói: “Không biết cấu kết với bao nhiêu đàn ông, còn cả ngày giả bộ thành con thỏ trắng nhỏ yếu đuối, đàn anh Sâm đều bị cô mê hoặc rồi.”
Lâm Khiết Vy cười mia một tiếng, nói: “Kim Ngọc cô thích đàn anh Sâm như thế, cô lớn mật tỏ tình với anh ấy đi, âm thầm làm những chuyện này có ích lợi gì? Còn thanh danh của tôi sao có thể tệ như vậy, Lâm Thúy Lan, hẳn là chị biết rất rõ đầu đuôi câu chuyện, tôi chỉ có thể nói, mọi chuyện hiện giờ đều là do chị xấu xa.”
Sắc mặt Lâm Thúy Lan và Kim Ngọc vô cùng khó coi.
Kim Ngọc vội vàng la lên: “Lâm Khiết Vy, cô đừng có mà đắc ý! Đợi đàn anh Sâm biết rõ cô là loại người gì, anh ấy còn lâu mới để ý tới cô!”
Lâm Phi Diệp cũng oán hận nói: “Chị nên gạch tên khỏi nhà họ Lâm đi, tránh khỏi việc vì một mình chị mà làm phá hỏng thanh danh của cả nhà họ Lâm, còn làm hại đám chị em chúng tôi vất vả theo, chị như vậy sẽ ảnh hưởng
đến việc tôi tìm nhà chồng tốt.”
Hứa Tịnh đuổi theo ra, đưa di động cho Lâm Khiết Vy, cô ấy đi quá nhanh cho nên làm rơi mất điện thoại di động xuống, đúng lúc nghe thấy cuộc cãi vã, lập tức giống như đấu bò, sốt ruột kêu lên: “Các người không biết gì cả, chỉ là tin vỉa hè, có thân thích nào như mấy người không? Khiết Vy và Mạc Lâm Dương không có quan hệ gì, cô ấy căn bản không biết Mạc Lâm Dương! Ai biết người đàn ông kia bị làm sao, cứ thích đảm đương làm đại ca.”
Kim Ngọc thở phào nhẹ nhõm, cười kỳ lạ nói: “Tôi đã nói rồi, với bộ dạng này của cô, sao có thể bám được cấp cao tập đoàn Mạc Thiên chứ? Hóa ra là tổng giám đốc Mạc người ta tình cờ đi ngang qua, rút đao tương trợ mà thôi.” Nếu Mạc Lâm Dương không phải chỗ dựa của Lâm Khiết Vy, vậy sau này cô ta không cần kiêng nể gì tiếp tục bắt nạt Lâm Khiết Vy.
Lâm Khiết Vy nhận lấy di động, vỗ vào cánh tay Hứa Tịnh, bảo cô ấy quay về làm việc, sau đó không nhìn mấy người này nữa, lập tức rời khỏi bệnh viện.
Trưa hôm đó, Trần Kiệt truyền đạt tin tức mới nhất cho Mạc Lâm Kiêu.
Mạc Lâm Dương lấy danh nghĩa thị sát đến bệnh viện Nhân Ái, chỉ rõ muốn đến phòng Lâm Khiết Vy nhìn một chút, kết quả chuyến đi này gặp phải Lâm Khiết Vy vì công việc mà bị y tá trưởng mắng, Mạc Lâm Dương bảo vệ Lâm Khiết Vy trước mặt mọi người, hai người vừa nhìn tuyệt đối không đơn giản.
Tất nhiên là Trần Kiệt không nói chuyện em trai Lâm Khiết Vy phải cấp cứu, cũng chưa nói cô cần dùng gấp một tỷ không trăm năm mươi triệu.
Nửa tiếng sau, người giúp việc thu dọn mười hộp cơm trong văn phòng Mạc Lâm Kiêu, đồ ăn tươi ngon như vậy, vậy mà gần như không động vào. Sau khi đi qua văn phòng của Trần Kiệt, không nhịn được hỏi Trần Kiệt, anh Kiêu gần như không dùng cơm, có phải là trong công việc có áp lực quá lớn hay không.
Trần Kiệt vẫy tay, lưu lại mười món ăn xa hoa lại chuẩn bị cho mình hưởng dụng.
Nam Cung Hào không ăn cơm dưỡng sinh của anh ta, tiến đến trước bàn, cướp đồ ăn đầu bếp riêng làm cho anh Kiêu với Trần Kiệt.
Nam Cung Hào vừa ăn như hổ đói, vừa bàn bạc: “Trước khi ăn cơm cậu nói cho cậu Kiêu những tin này, thế nào, cậu Kiêu tức tới mức không nuốt trôi cơm à.”
Vẻ mặt Trần Kiệt đầy căm phẫn: “Đó là muốn báo cáo à? Là nh Kiêu đột nhiên hỏi tôi, tôi không nói có được không? Lúc ấy nhìn anh ấy không có chút biểu cảm nào, từ đầu tới cuối đều không thèm để ý, có ai ngờ tính tình của anh ấy lớn như vậy. Không phải chỉ là một người phụ nữ ngủ cùng thôi sao, đáng à? Xì.”
Nam Cung Hào quệt miệng: “Chậc chậc, dù sao cũng là người phụ nữ đầu tiên, vẫn có chút khác biệt mà.” “Tôi cảm nhận được anh Kiêu thật sự tức giận, vì sao thuốc giải có tác dụng duy nhất, lại là người của Mạc Lâm Dương, không phải là anh ấy để ý Lâm Khiết Vy đấy chứ.”
Nam Cung Hào gật đầu phụ hoa: “Chúng ta quanh năm suốt tháng đi theo bên cạnh cậu Kiêu, có người nào không trung thành và tận tâm, bất chợt có người phụ nữ bên cạnh, biết rõ là quân cờ, nhưng không thể làm gì cô ta, không căm tức sao được?”
Trần Kiệt cười tít mắt, ăn đồ ăn ngon, rõ ràng là tâm trạng không tệ: “Haizz tôi nói với anh này, có tin tức tốt. Tôi đã bảo người tìm giai nhân tuyệt sắc, đã tìm được, rất nhanh sẽ đến đây.” Nam Cung Hào dựng ngón tay cái: “Được đấy! Tôi cũng cảm thấy cậu Kiêu không cần phải kén chọn như vậy, nếu đã phá giới, vậy thì nếm thử đủ kiểu phụ nữ, nếm nhiều, sẽ không để ý người phụ nữ nào rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!