Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mọi người xung quanh đều nhìn các cô, Lăng Vi không muốn nói nhiều, thành thật gật đầu.

Diệp Đình nắm ta cô, cảm thấy đầu ngón tay của cô lạnh lẽo.

Lăng Vi nắm tây nh, nháy mắt cảm thấy ấm áp hẳn lên. Vừa nãy khi đánh nhau, áo choàng của cô bẩn rồi, cô không mặc nữa nên hơi lạnh.


Bàn tay cô lạnh lẽo, đụng vào bàn tay ấm áp của anh đột nhiên nổi da gà.

Diệp Đình cởi áo khoác của mình ra khoác lên vai cô.

Lăng Vi nắm chăt áo khoác của anh, chỉ thấy gương mặt của Diệp Đình trầm xuống, nói nhỏ bên tai cô:”Mấy người này cũng không phải tình huống khẩn cấp không cần em phải ra tay, lần tới tìm chỗ nghỉ ngơi ant oàn, cố gắng rời xa cái chỗ này một chút.”

Lăng Vi bĩu môi: “Em chỉ muốn nghiệm chứng một chút thành quả luyện tập mấy ngày này…”

Diệp Đình bất mãn đưa tay nhéo má cô: “Muốn kiểm nghiệm thành quá thật không dễ, anh tìm người cho em luyện chẳng phải sẽ biết sao? Lần tới không cần đánh nhau với đám lưu mạnh, xảy ra ngoài ý muốn không ai cứu được biết chưa?”

“Vâng.”


Lăng Vi không muốn nhiều lời, tài ăn ói của anh ba ngày ba đêm cũng không nói lại anh.

Diệp Đình thuyết phục được cô lúc này mới cúi đầu trầm mặt nhìn chằm chằm Báo đầu trọc: “Không biết cô ấy là ai hả? Tay nào dám làm chuyện bỉ ổi?” âm thanh của Diệp Đình phiêu phiêu… dọa Báo đầu trọc sợ tới mức mém đái ra quần, Diệp thiếu đang muốn phế tay anh ta sao? Báo đầu trọc chịu đựng đau đớn khó khăn đứng lên run run giải thích: “Diệp thiếu, tiểu nhân không biết tốt xấu, tiểu nhân có mắt như mù, không biết phu nhân tới chơi…”

Diệp Đình không còn kiên nhẫn: “Tay nào?”

Báo đầu trọc ra sức dập đầu: “Diệp thiếu bớt giận, Diệp thiếu bớt giận, tiểu nhân không dám nữa.”

Lăng Vi kéo tay Diệp Đình nhỏ giọng: “Nhanh cho hắn ta đi đi, nhìn thật phiền.”

Loại du côn này nhìn thêm một chút thật chán, hơn nữa lần đầu tiên Hoa Đào tới nơi này chơi lại gặp chuyện này, chẳng chơi vui gì cả.


Diệp Đình ôm cô vào lòng, thờ ơ nhìn Báo đầu trọc: “Phu nhân rộng lượng không so đo, cút.”

“Vâng, Diệp thiếu yên tâm, cảm ơn Phu nhân khai ân, cảm ơn Diệp thiếu khai an.” Báo đầu trọc đứng lên cúi chào Lăng Vi: “Phu nhân, sau này tiểu Báo nguyện lý làm chó ngựa phục vụ cho ngài.”

Đám nam nữ trẻ tuổi xung quanh không khỏi chấn động, bình thương Báo đầu trọc tác oai tác quái… vậy mà nguyện ý làm đàn em cho người ta hả?

Thấy Lăng Vi ghét bỏ xí một tiếng.

Cô nhíu mày ghét bỏ nói: “Chó ngựa phục vụ? Tôi cũng không tìm anh, bộ dáng khó coi như vậy làm tôi sợ hãi…”


Nhấn Mở Bình Luận