Chương 228
“Nghe nói Uy Ngục Huyền Phong này chính là do Tượng Vương đại nhân của tông môn chúng ta vận dụng lực Thông Thiên, cõng nó trên lưng mang ra từ một bí cảnh viễn cổ!”, trong lúc mấy đệ tử thảo luận, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Uy Ngục Huyền Phong kia đều tràn ngập sợ hãi.
Mục Long ở bên cạnh nghe được, trong lòng cũng rung động, Uy Ngục Huyền Phong có sức nặng vô cùng khủng bố, vị Tượng Vương kia vậy mà có thể cõng nó trên lưng mang ra bên ngoài, đây mới là dời núi lấp biển chân chính, có thể thấy được, người kia cũng là một đại thần thông giả.
Mục Long mới vào Tiêu Dao Thần Tông này được một thời gian ngắn, có rất nhiều việc vẫn chưa biết rõ.
“Không biết vị tiền bối bên trong Tụ Linh tháp kia và vị Tượng Vương tiền bối này, vị nào khủng bố hơn?”, nghĩ đến đại thần thông giả, Mục Long không kiềm lòng được mà nhớ đến người đàn ông râu quai nón kia.
Thế nhưng ngay khi Mục Long còn đang trầm tư, bên tai bỗng nhiên vang lên một âm thanh cực kỳ chói tai.
“Nghe nói ngươi co đầu rụt cổ bên trong Tụ Linh tháp ba ngày, thế nào, hôm nay đến đây là muốn mất luôn hai cánh tay sao?”
Nghe được giọng nói này, trong lòng Mục Long vô cùng phiền chán, không cần phải nói, người kia đúng là Hoàng Thiện đứng vị trí tám trên bảng Sơn Hà.
Phía sau Hoàng Thiện còn có một người, hai mắt hắn ta nhìn chằm chằm Mục Long, dáng vẻ cực kỳ oán hận, rất rõ ràng, người đó chính là Giang Thiên Vũ bị Mục Long chém đứt một tay trên Sinh Tử đài, chỉ là cánh tay phải bị chém đứt kia của hắn ta đã được một cao nhân trong tông môn nối lại lần nữa.
“Mục Long, lúc trước, khi ngươi chặt đứt một cánh tay của ta có từng nghĩ đến ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay? Ngươi đồng ý so đấu với Hoàng Thiện sư huynh, đó chính là quyết định ngu xuẩn nhất cả đời này của ngươi, thế nhưng nếu như ngươi không ngu ngốc thì sao ta có thể trút giận được?”
“Trên Sinh Tử đài, ngươi chặt đứt một tay của ta, hôm nay, trong Huyền Tâm Huyễn Linh cốc, ngươi sẽ phải trả giá gấp đôi, hơn nữa, từ hôm nay trở đi, Giang Thiên Vũ ta, nhất định sẽ trở thành ác mộng của ngươi!”.
Âm thanh của Giang Thiên Vũ lạnh đến tận xương tuỷ, không chỉ là lạnh lùng, bên trong đó còn lộ ra nỗi thù hận thấu xương.
Trận chiến trên Sinh Tử đài chẳng những khiến cho hắn ta thân bại danh liệt mà còn làm cho hắn ta phải trải qua cảm giác tuyệt vọng của cận kề cái chết, không có năng lực phản kháng, bản thân như thịt trên thớt, khiến cho hắn ta vừa sợ hãi vừa chán ghét.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!