Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long

Hành động của Triệu Linh Đan khiến ba vị đại nhân còn lại đều phải thất kinh.

Đây là Tử Hoa Quỳnh Quang Lễ, một trong bát đại cổ tửu trong thiên hạ, cực kỳ trân quý, người bình thường dù chỉ cần ngửi được hương vị này thôi cũng đủ để đời này không còn gì nuối tiếc.

Thế nhưng lúc này, Triệu Linh Đan lại trực tiếp mở ra tặng cho Mục Long.

"Tong tong".

Nước rượu màu tím chảy ra ngoài, Triệu Linh Đan thuận tay ném bầu rượu đi, không hề có chút rối rắm nào.

Tiêu Nhược Cuồng và Kiếm Thập Tam thấy vậy thì cùng lúc ra tay, nhặt bầu rượu đó lên liếc mắt nhìn một cái rồi lập tức vẻ mặt tỏ ra tiếc hận.

Trong bầu rượu không còn giọt nào, đến cơ hội liếm bầu rượu cũng không để lại cho bọn họ.

"Haiz, Triệu sư muội đã kích động rồi".

"Rượu Tử Hoa Quỳnh Quang Lễ này dù sao cũng là một trong tám danh tửu, lực lượng hàm chứa trong đó cuồn cuộn xiết bao, muội không sợ Mục Long sẽ bị nổ chết sao?"

"Khụ khụ, ta thấy nhân lúc hiện giờ vẫn còn kịp chi bằng thu lại về một ít, ta đây cũng là vì muốn tốt cho hắn thôi", Tiêu Nhược Cuồng ho nhẹ một tiếng, nhìn chằm chằm vào chỗ rượu đó mà liếm môi liếm mép.

"Không cần, một bầu rượu thôi mà, cứ coi như là quà chúc mừng ta tặng cho hắn!", Triệu Linh Đan bình thản đáp.

"Một bầu... một bầu rượu mà thôi ư...", lời nói này khiến người nghe càng nghe càng đau lòng.

Cùng lúc đó, lực lượng sắp gần cạn kiệt trong cơ thể Mục Long đột nhiên có thêm một trận lực lượng bàng bạc chảy vào trong cơ thể, khiến tứ chi bách hài của hắn tái tạo sức sống từ đầu.

"Lực lượng tinh thuần quá, là ai đang ra tay giúp ta sao?", đây không nghi ngờ gì chính là nắng hạn gặp mưa rào, khiến trong lòng Mục Long cực kỳ cảm động.

"Đây là Tử Hoa Quỳnh Quang Lễ, là một loại rượu cổ cực kỳ quý giá, được ủ ít nhất lên đến ngàn năm, tinh khí trong đó đủ để giúp Long ca ca ngưng tụ ra 'phệ chủng' rồi".

"Xem ra nàng ấy đã ra tay", nghe Hoan Nhi nói vậy, Mục Long càng đoán ra được là ai, bảo vật cỡ này tuyệt đối người bình thường không thể có được.

Có điều, thời khắc này chính là thời điểm then chốt để dung hợp huyết mạch, có thể ngưng tụ được phệ chủng hay không là nằm ở hành động này, Mục Long không dám có sự phân tâm nào.

Tử Hoa Quỳnh Quang Lễ đó được linh khí bao vây, treo ngay lơ lửng trên đầu Mục Long, hóa thành từng sợi tinh khí tử sắc, không ngừng chui vào trong cơ thể Mục Long.

"Có lẽ hắn không thể hấp thu toàn bộ được, nói không chừng có thể còn sót lại chút..."

Kiếm Thập Tam và Tiêu Nhược Cuồng vẫn luôn dán mắt lên đỉnh đầu của Mục Long, mặc dù không phải là đồ của mình nhưng mỗi khi Tử Hoa Quỳnh Quang Lễ mất đi một phần là bọn họ trong lòng lại đau đớn thêm một phần.

"Nếu như có thể còn lại chút thì tốt rồi", Tiêu Nhược Cuồng không khỏi chậc lưỡi, nhưng Mục Long từ đầu đến cuối không có bất cứ ý định dừng lại nào.

"Việc này... Mục Long, tu vi của ngươi vẫn thấp, tuyệt đối không được cậy mạnh mà chủ quan, cơ thể quan trọng hơn...", Tiêu Nhược Cuồng vẻ mặt đau xót, đứng lẩm bẩm ở đó.

Thế nhưng, sau khi nhìn thấy Tử Hoa Quỳnh Quang Lễ trên đỉnh đầu Mục Long hoàn toàn biến mất thì Tiêu Nhược Cuồng đã cảm thấy tuyệt vọng.

"Xong rồi, không còn một giọt..."

"Haiz, đây chính là số mệnh rồi, đời này của ta e là không thể uống được nữa..." . Đam Mỹ Sắc

"Hắn rốt cuộc là quái vật gì vậy, lại có thể hấp thu hết một bình rượu, e rằng cường giả Ngự Hồn cảnh cũng phải bạo thể mà chết ấy chứ!"

Sau khi đau lòng, hắn ta đột nhiên nghĩ đến một sự thật khủng bố như vậy.

Cùng lúc đó, bên dưới lôi đài, lửa hận trong hai tròng mắt của Tiết Vạn Triệt đã nổi lên đến cực điểm.

"Tiểu tử Mục Long, ta bắt ngươi phải đền mạng!"

Trong lúc rống giận, Tiết Vạn Triệt đột nhiên thân hình bạo khởi, đánh một quyền về phía sau lưng Mục Long.

Cảnh tượng này đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, đồng thời cũng khiến cưởng giả có mặt ở đó trở tay không kịp.

Ai có thể ngờ được vào khoảnh khắc Mục Long trở thành quán quân trong cuộc tuyển chọn thành Hàn Giang vô cùng vinh quanh này sẽ bị đánh lén chứ.

Tiết Vạn Triệt, đường đường là cường giả Ngự Hồn cảnh cao cấp lại làm ra chuyện như vậy!

"To gan!"

Triệu Linh Đan vẫn luôn đặt sự chú ý vào Mục Long nhưng lúc phản ứng kịp cũng đã muộn rồi.

Còn Mục Thanh Khung thì đang lo lắng cho trạng thái của Mục Long nên cũng không kịp thời ra tay ngăn cản.

Còn bản thân Mục Long, cho dù có Hoan Nhi nhắc nhở nhưng lúc này đang ở trong thời khắc quan trọng nhất nên căn bản không thể động đậy, hơn nữa, tốc độ của Ngự Hồn cảnh cho dù có tránh cũng cực kỳ khó khăn.

Vì vậy mà một chưởng này không có chút lệch lạc nào, trúng ngay lên lưng Mục Long.

Ngay lập tức cơ thể của Mục Long bay ra ngoài, rơi xuống giữa trung tâm lôi đài, sống chết không rõ.

"Lãng Nhi, con nhìn thấy chưa, cha đã giết chết Mục Long trả thù cho con rồi..."

"Ha ha ha... con trai ta có thể an nghỉ trên trời rồi!"

Dưới lôi đài, Tiết Vạn Triệt đang đứng ở vị trí mà Mục Long vốn đang ngồi xếp bằng mà cười như phát điên.

"Tên khốn nạn, ta giết chết ngươi!"

Chứng kiến cảnh này, Mục Thanh Khung hai mắt như muốn rách ra, trở nên đỏ au, trong lúc giơ tay lên đã đánh một quyền về phía Tiết Vạn Triệt, sau đó nháy mắt bay về phía Mục Long.

"Long Nhi..."

"Con thấy thế nào rồi?", Mục Thanh Khung ôm Mục Long lên, hai tay của ông cũng như nội tâm, đều đang run rẩy kịch liệt.

Mục Long trước đây lúc chiến đấu với Mục Thiên Dao vốn đã bị trọng thương, mà hôm nay lại chịu một kích của cường giả Ngự Hồn cảnh trong trạng thái không chút phòng bị, hậu quả không cần nghĩ cũng biết.

Nhìn con trai đang hấp hối, miệng đầy máu, trong lòng Mục Thanh Khung trào dâng bi phẫn: "Đều tại ta, bốn năm trước không bảo vệ được mẹ con, giờ đến con cũng..."

"Tiết... Vạn... Triệt!"

"Dám đả thương con ta, hôm nay ta sẽ giết sạch Huyết Sát Môn của ngươi, chó gà cũng không tha!"

"A...!"

Giây phút này, giọng nói của ông lạnh lẽo đến cùng cực, tựa như ma quỷ trở về từ cửu u địa ngục, toàn thân tản phát ra từng trận sát khí khiến người ta không rét mà run, trong lúc khua tay, Tử Điện Long Ảnh thương kêu lên ong ong, sắc bén chết người.

"Xằng bậy!", trên cao tọa, Kiếm Thập Tam nhìn chằm chằm về phía Huyết Sát Môn, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

Còn Triệu Linh Đan thì trừng mắt liếc nhìn ông ta một cái rồi nháy mắt xuất hiện bên cạnh Mục Long.

"Vẫn cứu được!", Triệu Linh Đan mừng rỡ, sau đó lấy ra một viên đan dược luyện hóa dược lực chuẩn bị rót vào trong người Mục Long.

Thế nhưng lúc này Mục Long lại tỉnh, hắn yếu ớt mở hai mắt ra.

"Ta... không sao..."

Giọng nói của hắn vô cùng yếu ớt nhưng tinh quang trong ánh mắt thì không hề giảm đi.

Thấy vậy, Mục Thanh Khung vốn đang định giết Huyết Sát Môn cũng lập tức thu lại binh đao.

"Phốc..."

"Hí..."

Mục Long lần nữa phun ra máu tươi từ miệng, đồng thời cũng tác động đến vết thương khiến hắn đau đến hít ngược một ngụm khí lạnh.

Một chưởng này của Tiết Vạn Triệt quả thực uy lực khổng lồ, khiến hắn bị trọng thương, nguy hiểm đến tính mạng nhưng có một câu nói rất hay thế này, đại nạn không chết ắt có hậu phúc!
Nhấn Mở Bình Luận