Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng,
Nguồn: Sưu tầm
Trạng thái: Full
Thể loại: Hiện đại, Nhẹ nhàng, Sủng ngọt, Sạch, Showbiz, Trâu già gặm cỏ non, Hoan hỉ oan gia, HE Tran/Editor: Al_Đơm Hoa Kết Trái Beta: AI_Hoa Trà Designer: Al_Tương Phi Văn án Liệu đó có phải là tình yêu? Sao anh lại để nó mông lung, không rõ như thế? Tựa như một mối dây mơ hồ đi suốt câu chuyện (1) ————— Vào thời điểm cô muốn rút khỏi giới giải trí… Liễu Du Bạch: “Mơ đi! Đã đếm xem tiền bồi thường hợp đồng có bao nhiêu số không chưa?” Khi tỏ tình với cô… Liễu Du Bạch: “Có người thích em là may lắm rồi. Em nên hài lòng đi!” Lương Tư Nguyệt: Em cảm thấy anh đang thả thính em. (2) Liễu Du Bạch: “Thế à?” —————— Đôi khi Liễu Du Bạch sẽ viết cái tên tiếng Anh “Andersen” trong phần chữ kí. Sau này Lương Tư Nguyệt thường lén gọi anh là “Andersen” —— câu chuyện cổ tích của cô, người dệt giấc mơ của cô. (1) Manh mối mơ hồ xuyên suốt truyện: Gốc là “thảo xà hôi tuyến, phục diên thiên lý” (草蛇灰线, 伏延千里). “Thảo xà hôi tuyến” dùng để chỉ những manh mối, dấu vết mơ hồ không rõ. Cụm từ này dùng để chỉ những tác phẩm văn học mà tác giả dùng một số sự kiện và nhân vật làm điềm báo, đồng thời dùng hành động hoặc cốt truyện đơn giản để dẫn dắt câu chuyện một cách trôi chảy, mở đường cho các sự kiện tiếp theo, giúp tạo nên những mối liên kết chặt chẽ trong tình tiết truyện. (2): Gốc là PUA (pick-up artists), dùng để chỉ những “chuyên gia tán gái”. Tác giả để dưới dạng động từ nên mình xin để ở đây là “thả thính”.