Tác giả: Nhị Sư Thúc
Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ, Sủng,
Nguồn: Sưu tầm
Trạng thái: Full
Văn án Đấu thủ quyền anh x tác giả truyện người lớn, niên hạ. Một mỹ nhân thanh lãnh không thể nói chuyện, nhưng lại biết dùng ngôn ngữ của người khiếm khuyết để "nói" bậy. - ------------------------- Hoạ sĩ truyện tranh 18+ hết ý tưởng - Tô Minh đã lâu lắm rồi chưa vẽ ra được tác phẩm nào ưng ý. Một buổi sáng hè nào đó, kế nhà anh có một tên côn đồ, cao to, đen ngon vừa chuyển đến. Lúc chuyển đồ vào nhà người kia cởi áo ra, dưới ánh nắng, trên làn da đen rám có một lớp mồ hôi mỏng, căng chặt rắn chắc, xinh đẹp tràn đầy sức sống. Vừa nhìn một cái là tim của Tô Minh đã đập thình thịch, nhìn thêm cái nữa thì lại thấy tính tình của tên kia hơi đáng ghét. Tô Minh không muốn có dính líu gì với cái tên Trâu Bắc Viễn làm việc tay chân ở hộp đêm kia, thế nhưng hết lần này tới lần khác anh không nhịn được vẽ Trâu Bắc Viễn vào tranh của mình. Một lần tình cờ nọ, Trâu Bắc Viễn đã giúp anh đuổi một gã đàn ông quấy rối. Tô Minh hầm canh tặng cho Trâu Bắc Viễn, dán giấy trên hộp canh: "Cảm ơn em đã giúp anh." Trâu Bắc Viễn trước giờ luôn sợ đồng tính, mất tự nhiên hỏi: "Đó là bạn trai cũ của anh sao?" Tô Minh lắc đầu. Trâu Bắc Viễn rõ ràng như vừa thở phào một hơi: "Em còn tưởng anh là đồng tính, ngại quá, hiểu lầm anh rồi." Đôi mắt xinh đẹp của Tô Minh loé lên sau cặp kính mắt gọng mỏng, mở giấy ra viết từng chữ xuống: "Em không hiểu lầm đâu, anh thích con trai thật." - 21 tuổi, Trâu Bắc Viễn từ bỏ ước mơ, rời khỏi sàn đấu. 22 tuổi, Trâu Bắc Viễn tự bẻ cong mình, còn học luôn thủ ngữ. 23 tuổi, Trâu Bắc Viễn quay lại sàn đấu, muốn giành lấy đai vàng vì Tô Minh. *Thụ vì bị điếc nên mới câm, dây thanh quản bình thường, công sẽ dạy anh ấy nói chuyện. *Ai mê khác màu da, size gap đồ đó thì nhắm mắt nhảy hố luôn đi ạ. Note của em Cáo Măng Cụt: Công nhỏ tuổi hơn nên mình sẽ cho công xưng em, thụ xưng anh nhé.